Đôi mắt đáng thương đó khiến Thư Tử Ngạn mềm lòng trong giây lát. Nhưng vì công việc, đã mấy tháng nay anh không gặp đàn em của mình. Cậu trốn anh rất kỹ, suýt chút nữa thì bỏ về quê tìm việc… ánh mắt Thư Tử Ngạn thoáng tối sầm lại. Nhưng trên mặt vẫn giữ nụ cười: “Mặt Đỏ à, đàn anh đối xử với em tốt không?”

Thẩm Dịch Hoa mặt mày ủ dột, tuy đàn anh khá xấu tính, nhưng đối xử với cậu vẫn rất tốt, vì vậy chỉ có thể cắn răng gật đầu: “…Tốt.” Nhưng mà em chỉ đủ tiền mua bánh bao thôi, Thẩm Dịch Hoa thầm khóc trong lòng.

Thư Tử Ngạn hài lòng gật gù, ra hiệu cho Thẩm Dịch Hoa bỏ giáo án xuống, rồi lại khoác vai kéo cậu ra ngoài.

Cuối cùng, cậu lái xe đến một nhà hàng đồ ăn Hồ Nam mới mở. Thẩm Dịch Hoa nhìn tên nhà hàng rồi nắm chặt dây an toàn, cương quyết không xuống xe. Cậu nhìn Thư Tử Ngạn với vẻ tội nghiệp, đôi mắt có chút ươn ướt, mặt lại bắt đầu đỏ bừng.

Thư Tử Ngạn suýt bật cười. Mặc dù anh rất thích nhìn đàn em với dáng vẻ tội nghiệp như vậy, nhưng đàn em thật sự quá đáng yêu, mỗi lần đều khiến anh không thất vọng. Cậu đã mang biệt danh "Mặt Đỏ" bao nhiêu năm, vậy mà vẫn dễ đỏ mặt như thế.

Thư Tử Ngạn ghé sát lại, véo má non mịn của cậu, nhướng mày cười nói: “Sao thế, em không biết tháo dây an toàn à? Để đàn anh dạy em.” Nói xong, anh cúi sát người, định tháo dây an toàn cho cậu. Nhưng cậu nắm chặt khóa dây an toàn, Thư Tử Ngạn đành phải đặt tay lên, từ từ gỡ tay Thẩm Dịch Hoa ra. ( truyện trên app T Y T )

Mùi hương trên người cậu thật dễ chịu. Thư Tử Ngạn gần như áp sát lên người Thẩm Dịch Hoa, nghĩ thầm: "Haha, hiếm khi được chạm vào tay em ấy, lại còn được ngửi mùi hương này, cứ từ từ mà gỡ dây an toàn... haha." Thư Tử Ngạn có chút say mê, đến mức lực tay nới lỏng dần— thực chất là mượn cơ hội để nắm chặt tay cậu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play