Diệp Hoàng Hoa đúng thật là cũng gầy đi không ít.
Cô ta là mỗi ngày bị người khác đem ra so sánh với Diệp Ngư, nên lúc nào cũng tức giận, buồn bực đến nuốt không nổi cơm, cứ vậy mà gầy rộc đi.
Vừa nghe thấy Truyền Căn bảo cô ta quan tâm Diệp Hoàng Hoa một chút, Tôn Chiêu Đệ liền giận sôi máu.
“Cho nó ăn làm gì? Nó xứng sao? Để mẹ nói con nghe, mẹ cực cực khổ khổ đóng tiền cho em gái con đi học lại, chuyện này ở thôn chúng ta, ở trong trường học thì đây là chuyện lần đầu xảy ra, nếu là con nhà người ta thì đã cố gắng học hành rồi?”
“Nhưng con đoán xem, hôm nay cô giáo lớp nó tới tìm mẹ, có biết là nói cái gì không? Nói em gái con thành tích giảm xuống, cả ngày lơ mơ, đầu óc để trên mây, vậy con nói xem, nói xem là nó muốn làm cái gì? Có phải là muốn chọc mẹ tức chết có đúng hay không?”
Sắc mặt Truyền Căn tức khắc nghiêm túc lại.
Từ khi lên cấp 2, cậu ta có làm quen được với một số người bạn mới sống trong thành phố, càng giao lưu với họ nhiều cậu ta càng nhận thấy được tầm quan trọng của bằng cấp. Cha mẹ của bạn học cậu ta hầu hết đều có ít nhất là bằng cấp tiểu học, đều có thể đọc sách biết chữ, bằng cấp càng cao, làm việc ở nhà máy càng được cấp trên coi trọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play