Hai vợ chồng Triệu Dương Thụ lo lắng cô bé thật sự bị ma núi ám, xin nghỉ một ngày cho cô bé, Tiểu Bạch Đào gập ghềnh trắc trở, bỏ ra ròng rã một ngày, viết xong câu chuyện này. Cô bé tự thưởng thức một phen, cảm thấy ngoại trừ có vài chữ không biết viết phải dùng ghép vần, nói tóm lại vẫn rất không tệ.
Tiểu Bạch Đào xếp giấy nháp lên, bỏ vào trong túi xách của mình, chuẩn bị đến trường học lấy ra cho các thầy cô xem thử, đây chính là câu chuyện đầu tiên cô bé viết dài như thế.
Giáo viên chủ nhiệm của Tiểu Bạch Đào cũng là giáo viên ngữ văn.
Trong giới giáo dục rất sớm đã có một quy củ bất thành văn, hễ là giáo viên chủ nhiệm tiểu học, tám chín phần đều là giáo viên ngữ văn.
Tiểu Bạch Đào rất vui mừng đưa cho cô giáo xem truyện của mình, tha thiết mong chờ nhìn, cô bé cảm giác truyện mình viết rất tốt, cô giáo xem xong bảo đảm sẽ khen ngợi cô bé, không nghĩ tới cô giáo đọc một hồi lại khóc.
Thế giới của con nít nhỏ không phải đen là trắng, không hiểu vì sao "Hoàng Đào" lại lựa chọn như vậy, những người lớn đã đi qua con đường này cũng rất có thể hiểu lựa chọn của "Hoàng Đào". Giáo viên ngữ văn nhìn "Hoàng Đào" từ một bé gái ngây thơ hoạt bát từng bước biến thành một người trưởng thành lòng tràn đầy so đo tính toán, sự chua xót đó, loại sự bất đắc dĩ đó, sự vô lực và hối hận đó, đau đớn hơn trẻ con nghĩ nhiều.
Tiểu Bạch Đào dùng từ khá trẻ con, lộ ra sự ngây thơ của trẻ con, nhưng dùng ngôn ngữ của trẻ con diễn giải ra câu chuyện như thế, mới càng khiến người ta cảm thấy khổ sở, giáo viên ngữ văn lau nước mắt, hỏi Tiểu Bạch Đào: "Em đọc từ quyển sách nào vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT