Tuy trong lòng cô ta cũng rất không thích Truyền Căn, nhưng cũng không còn cách nào khác. Truyền Căn là con trai, một câu của cậu ta đều hữu dụng hơn một ngàn vạn câu của cô ta. Trong lúc mang theo Truyền Căn đi về phía nhà cũ, cô ta vừa đi vừa dạy Truyền Căn lúc gặp được ông bà Diệp thì phải nói chuyện với bọn họ như thế nào: “Tí nữa gặp được ông bà anh phải nói như này…”
Hai đứa nhỏ vừa mới đi đến cửa, sắc mặt của mấy người lớn ở nhà cũ liền khó coi.
Lời đồn Diệp Hoà Bình bị bắt do đầu cơ trục lợi đã ầm ĩ tới nỗi toàn bộ người trong thôn đều biết, trong lòng ông bà Diệp và Diệp Tổ Quốc cũng rất sốt ruột, nhưng lại không dám đi tìm Diệp Hoà Bình trong thời điểm nhạy cảm này. Đội trưởng cũng không chứng thực lời đồn này, vậy nên trong lòng bọn họ vẫn còn tồn tại vài tia may mắn, cảm thấy chỉ bằng cái lá gan kia của Diệp Hoà Bình, hẳn là sẽ không dám làm ra loại chuyện này. Nhưng hiện tại Diệp Hoàng Hoa và Truyền Căn lại khóc lóc tìm tới cửa, chuyện này chả khác gì tát vào mặt họ một cái.
Truyền Căn khóc lóc nói ra những lời mà Diệp Hoàng Hoa đã dạy cậu ta nói trước khi đến đây với ông bà Diệp.
“Ông ơi, mẹ cháu đi đâu rồi không thấy nữa, còn khóa cổng nhà nữa, có phải là mẹ không cần chúng cháu nữa hay không?”
Ông Diệp giận tím mặt.
Người đàn bà Tôn Chiêu Đệ này đúng là một đứa con dâu tốt!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play