Diệp Hoà Bình bị bắt, cô ta bỏ lại mấy đứa nhỏ rồi khóa cửa biệt tăm biệt tích tới giờ, rời đi mà không báo cho mấy đứa nhỏ một tiếng thì không phải là bỏ trốn sao, bọn họ suy đoán như vậy thì có gì mà không đúng?
Nếu như không muốn bị người khác hiểu lầm thì sao trước khi đi không nói với hai đứa nhỏ một tiếng, đột nhiên vội vội vàng vàng bỏ đi như vậy làm gì. Còn đi đến tận tối mới về, ai biết mà biết được rốt cuộc là cô ta đột nhiên bộc phát lương tâm hay bị nhà mẹ đẻ đuổi về nên mới về đây?
Cứ thế, nhân duyên của gia đình Diệp Hòa Bình ở thôn Đại Liễu Thụ càng ngày càng kém.
Đội trưởng nói không sai, giữa trưa ngày hôm sau, Tôn Chiêu Đệ vừa mới chuẩn bị chuyển đồ trong nhà sang nhà mẹ đẻ thì đội trưởng mang theo vài người tới cửa, anh ta nhìn về phía Tôn Chiêu Đệ, giới thiệu: “Người này chính là bí thư Vương của bên công tác xã, đây là bí thư Mã, hai người này chính là đồng chí cảnh sát ở đồn công an, xin cô phối hợp với mọi người điều tra, đừng gây rối vô cớ.”
Ang ta thật sự rất sợ Tôn Chiêu Đệ sẽ một khóc hai nháo ba thắt cổ.
Hai chân của Tôn Chiêu Đệ run lên.
Cô ta trước giờ nào có gặp được nhiều nhân vật lớn như vậy, nào là bí thư nào là cảnh sát, không giống với Lục Lai Vượng, biểu cảm của những người hôm nay tới nhà họ đều rất nghiêm túc. Lập tức dọa Tôn Chiêu Đệ sợ hãi, cô ta đứng ở đó, tay chân không biết nên đặt ở đâu, ngượng ngùng mà nở nụ cười , đồng chí công an là người đầu tiên mở miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT