Tuy rằng cô ta không cảm thấy bản thân tương lai sẽ quen một người đàn ông mê tín nông cạn như vậy, nhưng cái thanh danh này nếu cứ treo trên đầu cô ta mãi cũng không hay lắm.
Diệp Hoàng Hoa trước nay đều không tin là bản thân không phải người có phúc, là một cái sao chổi.
Nhưng nhiều chuyện xảy ra trước mắt như vậy, những chuyện không tốt cứ đến từng cái từng cái một, trong lòng cô ta cũng bắt đầu cảm thấy lo sợ.
Làm sao những chuyện xấu như thế này lại luôn xảy ra trên nhà cô ta chứ?
Rõ ràng hiện tại nhà cô ta đã tách ra ở riêng, tách ra khỏi nhà chú ba thím ba, tách ra khỏi ông bà luôn muốn hút máu nhà bọn họ để trợ giúp cho nhà chú ba thím ba, nhưng sao nhà cô ta hiện tại còn sống không tốt bằng đời trước không ra ở riêng vậy chứ?
Trong lòng nghĩ như vậy, biểu tình trên mặt Diệp Hoàng Hoa liền đặc biệt hung dữ: “Các cậu nói hươu nói vượn cái gì vậy? Các cậu nghe ai nói? Chẳng lẽ cứ người lớn nói là đều đúng sao? Người lớn còn nói các cậu là nhặt từ bên ngoài đống rác về, vậy thì các cậu chính là đống rác sao? Đều là giả hết, cha tớ rất tốt, sẽ không có gì xảy ra cả!”
Bọn nhỏ bị biểu cảm hung dữ của cô ta dọa sợ, nhưng ngay sau đó lại không sợ nữa, cô ta lại không phải Diệp Mễ, chưa nói tới việc bọn nó đánh không lại Diệp Mễ. Cho dù có đánh lại thì người ta cũng sẽ chạy về nhà kêu cha người ta tới đánh cha của bọn nó, nhưng còn Diệp Hoàng Hoa là cái đếch gì chứ? Bọn nó một chút cũng không sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play