Nhưng dù sao cũng là người cùng thôn, đội trưởng trước khi đi còn đưa ra cho Tôn Chiêu Đệ một kiến nghị, anh ta kêu cô ta dọn dẹp hết đồ đạc có giá trị trong nhà đi, qua mấy ngày nữa bên công tác xã có khả năng sẽ tới nhà kiểm tra, nếu bị phát hiện ra món đồ nào không thích hợp sẽ bị tịch thu.
Tôn Chiêu Đệ khóc không ra nước mắt.
Cô ta nhanh chóng về nhà thu dọn đồ đạc, nhìn thấy cái này cũng tốt, nhìn thấy cái kia cũng cần thiết, hận không thể dọn sạch luôn cả cái nhà để giấu đi. Ngay cả nồi nấu cơm cũng muốn mang đi, đệm trên giường cũng muốn cất, chỉ là cô ta vừa mới thu dọn được ba túi, tất cả đồ đạc đều đã được sắp xếp xong, thì cô ta lại không biết phải giấu mấy thứ này đi ở nơi nào.
Trong lòng cô ta biết nếu giấu ở nhà ông bà Diệp hoặc là giấu ở nhà chú ba Diệp đều rất không tồi, nhưng vừa nghĩ tới liền bị cô ta bác bỏ, cảm thấy làm vậy rất không có mặt mũi.
Không nói tới việc nhà cô ta đã hoàn toàn trở mặt với nhà chú ba Diệp.
Vào thời điểm chia nhà ra ở riêng, nhà Diệp Tổ Quốc đã đuổi người nhà bọn họ ra khỏi nhà ông bà Diệp. Tôn Chiêu Đệ vẫn luôn ghi hận chuyện này trong lòng.
Từ lúc ra ở riêng tới bây giờ, ngoại trừ bà Diệp từng đến đây ghé thăm một lần, thì Tôn Chiêu Đệ vẫn chưa một lần nào trở về thăm ông bà Diệp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT