Thịnh Đàn hơi khom người, tầm mắt cố định vào cổ áo rộng mở của Lục Tẫn Nhiên. Hầu kết cậu chậm rãi trượt lên trượt xuống, như thể đang rất khát sau khi say vậy.
Oxi trong phòng khách nhanh chóng cạn kiệt. Theo lồng ngực phập phồng, cô nhìn chằm chằm chỗ nhô lên kia mấy lần, sau đó không biết là cố tình hay vô ý chạm vào, ngón tay lành lạnh cọ cọ.
Cậu tựa hồ cứng đờ trong tay cô, cơ bắp và gân cốt đều vô cùng căng thẳng dưới sự vuốt ve của cô, tĩnh mạch nở ra. Khi cô kiểm tra, cái cảm giác nóng bỏng áp bức tự dưng tới ấy liền biến mất, chỉ còn lại người ốm vô tội.
Thịnh Đàn lại nghịch cúc áo của cậu, rồi nhìn dáng vẻ mời chị cứ thoải mái của cậu, kết hợp với từ ‘kiểm hàng’ quả thực có ảo giác như lời đồn “quay một bộ, ngủ với một người” trên mạng sắp trở thành sự thật.
Cô dứt khoát dùng hai tay cởi hết năm sáu chiếc cúc áo cuối cùng chưa cởi của cậu. Tiếp đó túm lấy cánh tay cậu, bắt cậu ngồi xuống sofa. Cô nhét thuốc hạ sốt vào giữa môi cậu, cho cậu uống một ngụm nước và ép cậu nuốt xuống. Xong xuôi cô lại kéo cậu dậy đẩy vào phòng tắm.
Thịnh Đàn mở vòi hoa sen, tăng nhiệt độ nước lên. Áo Lục Tẫn Nhiên đã mở hoàn toàn, cô cởi nó ra rất dễ dàng. Ánh mắt cô liếc qua chiếc quần dài của cậu, hất chiếc cằm xinh xắn lên, ra hiệu cho cậu: “Tự cởi quần nhé. Tắm xong rồi ra. Xối nước nóng cho đỡ lạnh.”
Cô đứng bên vòi hoa sen, váy có vết bị nước bắn lên, ngọn tóc cũng có chút ướt, đôi mắt bị sương nóng xông lên, tầm nhìn mơ hồ. Cô không nhìn rõ biểu cảm của Lục Tẫn Nhiên, chỉ nghe thấy cậu thấp giọng đáp “Vâng”, ngoan ngoãn đi chân trần đến dưới vòi hoa sen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play