Lưu Xuân Phương nhìn khuôn mặt trắng nõn của cô bé bị nắng chiếu đến ửng đỏ, vội vàng múc chút nước dưới mương rửa mặt cho cô bé, không cho cô bé làm nữa.
Vân Tố Thanh cũng bảo cô bé vào chỗ râm chơi đi.
Khê Bảo thấy mẹ với bà không cho mình làm việc nữa bèn chạy lên trên sườn núi xem có sim hay không.
Lúc này dâu dại đã hết, mà sim cũng không còn, cô bé lùng sục một hồi mà chỉ tìm được mấy quả cứng ngắc, cắn thử thì đều bị hỏng hết.
Cô bé không dám chạy xa, sợ lát nữa mẹ không tìm thấy mình, vào lúc cô bé đang thất vọng chuẩn bị xuống núi thì thấy một bóng dáng thoăn thoắt chạy ra khỏi khu rừng.
Đó là một bé gái cao hơn cô bé một chút, làn da đen nhẻm, có điều đôi mắt trong veo, tròng mắt có màu xanh nhạt, bé gái vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy có một em gái siêu xinh đẹp đang tò mò nhìn chằm chằm mình.
Vân Nha mỉm cười với Khê Bảo, hai cái lúm đồng tiền nở rộ trên má, trông vô cùng đáng yêu: “Em gái này, em ở nhà nào vậy, sao chị chưa thấy em bao giờ? Ăn lý gai không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT