Vân Dịch Trình xoa đầu Khê Bảo, cười tủm tỉm nói: “Anh Ba với anh Bốn cũng phải đi học, chờ anh về sẽ mang đồ chơi về cho em nhé.”
Trịnh Sơ Mai đánh cậu ấy một cái: “Cái thằng lì lợm này, ngày nào cũng chỉ biết chơi bời, con nhìn Tiểu Thần kìa, học hành giỏi giang cỡ nào, đợt này thi khảo sát đầu năm mà điểm kém nhé, về mẹ cho con ăn cháo lươn ngay!”
Vân Dịch Trình làm mặt xấu, vừa cười vừa chạy.
Thật ra thành tích học hành của con cháu nhà họ Vân rất tốt, nhất là Vân Dịch Thần, cậu bé trầm tính, trong lứa cháu là đứa có thành tích học tập tốt nhất, nhưng Vân Dịch Trình cũng không tệ chút nào, chỉ là cậu bé năng động hoạt bát, cho nên không thể ngồi yên một chỗ chú tâm học tập mà thôi.
Vân Dịch Thần giúp Khê Bảo chỉnh lại biếm tóc mới bị Vân Dịch Trình làm rối, dặn cô bé: “Em theo bà nội với cô Bốn ra ruộng chơi, chờ anh về dạy em học.”
Khê Bảo gật đầu: “Vậy em sẽ hái sim cho anh Ba với anh Bốn ăn.”
Thôn Tường Vân khá là nhỏ, cho nên trong thôn không có trường tiểu học, mỗi ngày Vân Dịch Trình với Vân Dịch Thần đều phải đi bộ hơn nửa tiếng đồng hồ để đến trường tiểu học ở thôn Hồng Tinh.
Trong nhà người đi học thì đi học, người ra ruộng thì ra ruộng, người lên núi thì lên núi, những ngày rộn ràng chớp mắt đã kết thúc, trong nhà quay lại vẻ tĩnh lặng.
Lưu Xuân Phương dắt Khê Bảo và Vân Tố Thanh tới ruộng cạn ở rừng trúc, trên đường đi gặp không ít người trong thôn, gặp ai cũng cũng vui vẻ chào hỏi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play