Có điều hiển nhiên Vân Nha cũng không cảm thấy mình tội nghiệp.
Cô nhóc nói: “Nếu không nhờ ông nội nhặt chị ở trên núi về, có lẽ chị đã bị dã thú ăn thịt rồi!”
Khê Bảo ngẫm lại cũng đúng: “Vậy chị cũng rất may mắn.”
“Đúng đó, cả hai chúng ta đều rất may mắn.” Vân Nha cứ cười tủm tỉm từ nãy tới giờ.
Khê Bảo gật đầu cái rụp.
Trước kia cô bé cảm thấy mình rất đáng thương, ở nhà bà nội không được ăn no, thường hay bị đánh, còn phải làm rất nhiều việc.
Nhưng bây giờ nghe Vân Nha nói thế, cô bé ngẫm lại cảm thấy thật ra mình cũng rất may mắn.
Nếu không nhờ có mẹ vớt cô bé từ dưới suối lên, có khi cô bé đã bị chết đuối rồi.
Thế thì trên đời sẽ không có Khê Bảo.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT