Nhưng, lần này lại nằm ngoài dự đoán của bà.
Bà vừa mới dứt lời, Lâm Trân là người lên tiếng ủng hộ đầu tiên: “Mẹ nói đúng, sau này người trong thôn dám khua môi múa mép nói xấu em Bốn, con nhào lên xé miệng người đó!”
Vân Thanh Bách ngồi bên cạnh gật đầu phụ họa: “Đúng vậy, ai nói xấu em Bốn một câu, con đánh tên đó nhừ xương!”
Tính Lâm Trân cố chấp, không ít lần chống đối Lưu Xuân Phương, mà tính Vân Thanh Bách lại nóng nảy, trước kia thấy Lưu Xuân Phương tính hai vợ chồng đều nóng như lửa còn lo lắng thằng Hai với con dâu cứ hai ngày ba bữa sẽ đánh nhau cãi vã ầm ĩ, nhưng không ngờ rằng đôi vợ chồng lại rất êm ấm.
Mà suy nghĩ của Lưu Xuân Phương lại rất tiến bộ, thấy con trai với con dâu yêu thương lẫn nhau, bà nhượng bộ một tí cũng được, bà cảm thấy gia đình phải hòa thuận đoàn kết thì cuộc sống mới tốt lên được.
Vợ chồng Vân Thanh Tùng và Vân Thanh Sam cũng nhanh chóng tỏ thái độ ủng hộ.
Khóe mắt Vân Tố Thanh nóng lên.
“Được, mấy đứa có suy nghĩ này là được, mọi người giải tán đi, lát nữa còn phải ra ruộng.” Có vài chuyện Lưu Xuân Phương không muốn nhiều lời, nói nhiều ngược lại khiến họ thấy phiền: “Đúng rồi Tố Thanh, lát nữa con theo mẹ ra ruộng, sát rừng trúc có mấy mảnh ruộng cạn, mẹ trồng ít đậu đỏ ở đó, bây giờ thu hoạch được rồi, dắt Khê Bảo theo.”
Vân Tố Thanh khẽ đáp lời mẹ, từ sau khi ly hôn cô cứ ở rịt trong nhà không dám bước chân ra khỏi cửa, sợ người khác chỉ trỏ bàn tán mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play