Có điều Khê Bảo là một đứa bé thông minh, đoán chừng sau lần đó cô bé cũng nhặt được thêm khá nhiều đồ tốt, nhưng bắt đầu từ chuyện mẹ chồng cướp cái vòng bạc, từ đó về sau Khê Bảo nhặt được cái gì cũng đều giấu nhẹm đi.
Ở nhà họ Dương, thỉnh thoảng mẹ chồng sẽ đi vào phòng bọn họ lục lọi, cho nên dù biết Khê Bảo giấu đồ thì cô ấy cũng không hỏi, để tránh bị mẹ chồng để mắt tới rồi đánh đập Khê Bảo.
Chỉ là Khê Bảo là một cô bé ngây thơ lương thiện, cô cũng không muốn dạy Khê Bảo thành người máu lạnh vô tình, nếu thật sự có ai đó gặp nguy hiểm đến tính mạng, cô vẫn chỉ dạy Khê Bảo nên tìm người lớn đến cứu.
Nhưng điều khiến cô không ngờ chính là rõ ràng là cứu người, nhưng Khê Bảo lại bị thôn Thủy Dương đồn thành sao chổi.
Vân Tố Thanh vừa tức vừa hận, cảm thấy mấy người đó đúng là thứ ăn cháo đá bát.
Vân Thanh Sam vỗ vai cô: “Em biết là được, Khê Bảo có năng lực đặc biệt này cũng là trời cao ban tặng cho con bé, chưa chắc là chuyện xấu đâu. Nhưng bây giờ con bé còn nhỏ, vẫn chưa có năng lực giải quyết vấn đề, vẫn cần người lớn chúng ta chỉ đường dẫn lối, chứ không phải lảng tránh vấn đề như em.”
Vân Tố Thanh nhìn anh ấy: “Anh Ba là người thông minh, em nghe theo lời anh.”
Anh Ba của cô là người thông minh nhất nhà họ Vân bọn họ, một phần vì tuổi tác xấp xỉ nhau cho nên cô và anh Ba thân thiết với nhau nhất trong mấy anh em.
Trước kia anh Ba từng khuyên cô, Dương Phú Thuận không phải lương duyên, chỉ tiếc khi đó cô yêu say đắm nên chẳng nghe lọt tai.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT