Vân Thanh Sam đi ra khỏi phòng vợ chồng Vân Thụ Hoài thì đi ngay về phòng mình, vừa vén rèm lên đã nhìn thấy Khê Bảo như bươm bướm nhào thẳng vào lòng anh ấy.
“Cậu ơi, bà ngoại Từ may váy mới cho Khê Bảo, còn mợ tết tóc cho cháu, đẹp không hở cậu?” Cô bé cảm nhận được tình thương Vân Thanh Sam dành cho mình nên ngày càng tự tin hơn, Khê Bảo nắm tà váy xoay một vòng tròn, tùng váy bung xòe.
Có lẽ bé gái nào được mặc bộ đầm mình thích đều muốn khoe khoang.
Vân Thanh Sam thấy Vân Tố Thanh và Từ Văn Lị che miệng cười, anh ấy đoán ra ngay cô nhóc đã khoe với hai người họ rồi, lúc này bèn ngồi xuống đưa tay cạo chóp mũi cô bé, khen ngợi không ngớt: “Đương nhiên rồi, cả thôn này không có cô bé nào xinh xắn hơn Khê Bảo nhà mình đâu. Có điều bây giờ trễ rồi, Khê Bảo phải đi ngủ sớm biết chưa, ngày mai mình lại mặc đầm mới đi ra ngoài chơi, chịu không?”
Khê Bảo nhìn sắc trời, bình thường giờ này mọi người đều đã đi ngủ, cô bé thấy hơi xấu hổ, nói: “Dạ cậu, vậy cháu và mẹ về phòng đây.”
Thật ra bây giờ cô bé không thấy buồn ngủ chút nào, nhưng có lẽ cậu mợ đều đã mệt rồi.
Vân Thanh Sam cầm nến đưa hai mẹ con về phòng, sau đó nhét tiền vào tay Vân Tố Thanh: “Số tiền này em cầm lấy đi.”
Vân Tố Thanh nhìn xấp tiền dày cộp, không khỏi sửng sốt: “Anh Ba?”
“Cầm đi, số tiền này là tiền bán vàng do Khê Bảo nhặt được đó, tổng cộng là một ngàn không trăm năm mươi đồng. Khê Bảo thương anh Bốn, muốn bán vàng lấy tiền chữa bệnh cho anh trai, nên anh tự quyết đưa cho anh Hai hai trăm, còn mua thêm hai lon sữa bột tốn mười đồng, tiền còn dư ở trong đây hết.” Vân Thanh Sam giải thích một chút.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT