“Đừng đánh mẹ… Mẹ...”

Khê Bảo lại gặp ác mộng.

Trong mơ mẹ bị bà nội cầm đòn gánh vụt liên tục vào người.

Hôm nay người phụ nữ xấu xa kia đến nhà tìm cha, còn trốn sau lưng cha cười đểu mẹ con cô bé.

Mẹ muốn đi, nhưng lại bị cha nhốt lại, nhà nội không cho hai mẹ con ăn cơm uống nước, người phụ nữ xấu xa kia nói với Khê Bảo, mẹ cô bé sắp ch.ết.

Chờ đến khi mẹ ch·ết, ả ta sẽ thành mẹ của Khê Bảo.

Khê Bảo chẳng thèm người phụ nữ xấu xa này làm mẹ mình, ả không thương Khê Bảo chút nào, cướp đồ của mẹ và Khê Bảo, không cho Khê Bảo ăn cơm, còn lén véo Khê Bảo đau điếng.

Khê Bảo ghét người phụ nữ xấu xa kia!

Cuối cùng mẹ lén trốn ra được, nhưng lại bị bà nội phát hiện bắt lại.

Khê Bảo lao lên cản bà nội với cô Út, nhưng lại bị hất văng lên tường, đầu váng mắt hoa, đau quá, đau quá!

Mẹ đẩy mạnh bà nội ra, khóc lóc chạy tới ôm lấy Khê Bảo.

Bà nội bị đẩy té ngã xuống đất, cái mông đập xuống nền đất, bà nội tức giận cầm cái đòn gánh to đùng quật lia lịa lên người mẹ.

Một cái, rồi lại thêm một cái.

Đột nhiên, bà nội lệch tay, cái đòn gánh đập thẳng lên đầu mẹ.

Đầu mẹ chảy máu xối xả.

Sau đó mẹ ngã gục xuống đất…

“Hức hức hức, đừng đánh... Mẹ, mẹ ơi!”

Khê Bảo khóc thét lên, giật mình thức giấc.

Lúc này trời đã tờ mờ sáng, cả nhà đều thức dậy hết rồi.

Vân Tố Thanh đang ngồi nhóm lửa nấu cơm ở chái bếp bên cạnh, nghe thấy tiếng khóc của Khê Bảo lập tức chạy vào nhà.

Nhìn thấy Khê Bảo rúc cơ thể nho nhỏ vào góc giường khóc thút thít, Vân Tố Thanh đau lòng muốn ch.ết

“Khê Bảo, Khê Bảo đừng sợ, mẹ ở đây!” Cô đi lên ôm lấy Khê Bảo, dịu dàng vỗ lưng cô bé, nhỏ nhẹ dỗ dành.

Khê Bảo đang sợ hãi nhìn thấy hình bóng quen thuộc, bé bật khóc thành tiếng: “Mẹ!”

Thật tốt quá!

Mẹ không ch·ết!

Vân Tố Thanh khựng lại, xoa đầu con gái: “Gặp ác mộng nữa hả con?”

Khê Bảo rúc trong lòng ngực ấm áp của mẹ, gật đầu, đôi mắt tròn xoe ngập tràn sợ hãi.

Bắt đầu từ hai ngày trước cô bé cứ liên tục mơ thấy ác mộng, trong mơ nhìn thấy đầu cổ mẹ đầy máu, Khê Bảo rất sợ, rất sợ.

Cô bé rất muốn kể với mẹ, nhưng cố thế nào cũng chẳng kể ra được.

Mẹ biết cô bé gặp ác mộng thì cũng chỉ cười an ủi cô bé, nói giấc mơ lúc nào cũng ngược với sự thật.

Nhưng ngày hôm qua, Khê Bảo thật sự nhìn thấy người phụ nữ xấu xa kia đến nhà cô bé, giống hệt trong giấc mơ.

Giấc mơ của Khê Bảo thành sự thật!

Nhưng mà Khê Bảo lại không thể nói ra được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play