Đột nhiên Khê Bảo dừng lại, bàn tay nhỏ bé hơi siết chặt tay anh.
Cố Vệ Gia nhanh chóng phát hiện ra cô bé đang hoảng sợ: “Con sao vậy Khê Bảo?”
“Cha ơi, có người muốn bắt cóc con nít, chính là người kia!” Mấy tháng trước Khê Bảo đã bị kẻ bắt cóc lừa bắt một lần, cho nên mới nhìn thấy bắt cóc, cô bé đã sợ hãi nôn nóng.
Cố Vệ Gia nhìn theo ánh mắt của cô bé, thấy một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi, mặc áo ba lỗ trắng, quần soóc kaki, đội nón rơm đang ngồi dưới gốc cây cổ thụ nhìn mấy ông cụ chơi cờ.
Người ăn mặc như vậy ngoài đường nhiều vô số kể, nhưng Cố Vệ Gia vẫn tinh ý nhận ra ông ta có điểm khả nghi.
Mùa xuân ở Đồng Thành rất ngắn, những ngày đầu hè thời tiết ban ngày nóng nhưng sáng và tối hơi lạnh, chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm rất cao.
Vì vậy, buổi tối hầu như mọi người đều mặc áo sơ mi hoặc áo khoác mỏng, vừa giữ ấm vừa chống muỗi, ăn mặc như mấy ông cụ đang chơi cờ bên cạnh mới giống người địa phương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play