Chỗ đó bị bao phủ bởi một luồng khí tối tăm, Khê Bảo không biết nó là gì, nhưng linh tính mách bảo cô bé nó không tốt.
Đầu ngón tay của Khê Bảo lóe lên một tia sáng vàng nhạt, cô bé chạm nhẹ lên ngực anh, luồng khí xám mờ đó lập tức biến mất hơn phân nửa.
Cố Vệ Gia hơi rùng mình, ngay sau đó anh có cảm giác như cơ thể được tháo khỏi gông cùm, cả người thoải mái đến mức không thể diễn tả thành lời.
Anh đã trải qua rất nhiều nhiệm vụ nguy hiểm, trên cơ thể có vô số vết thương lớn nhỏ không đếm xuể.
Vết thương nặng nhất trong số đó là lần bị viên đạn bắn lên vai trái, nó chỉ lệch tim anh vài centimet, lần đó anh như cận kề cái chết.
Cũng nhờ vậy mà anh mới được điều về nước, nhưng mỗi khi trời mưa, vết thương đó lại đau âm ỉ.
Hôm qua trời vừa mưa lớn, hôm nay tuy nắng đẹp, nhưng vừa đến Đồng Thành, bầu không khí ẩm ướt ở nơi này vẫn khiến anh thấy khó chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play