Mặc dù Cố Vệ Gia là chú của An Mặc, nhưng anh lại không nhận ra cậu bé.
Anh chỉ gặp An Mặc một lần duy nhất, lần đó cậu bé mới vừa chào đời không lâu, nên dù là chú cháu ruột thì lúc gặp mặt nhau vẫn không thể nhận ra được.
“Cha ơi, đám bắt cóc xấu xa đó muốn bắt An Mặc, mình dẫn An Mặc về đi! Lần trước con, An Mặc với cả Tiểu Bảo suýt bị bọn bắt cóc bắt đi, may mà Nhóc Lớn mang theo cậu và các chú công an tới cứu chúng con đó.” Khê Bảo nhớ lại lần trước bị bắt cóc, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
An Mặc đúng là xui xẻo quá mà, năm nay cậu bé đã bị bọn bắt cóc nhắm vào hai lần rồi.
Cảnh tượng Khê Bảo nhìn thấy vừa rồi, thì đứa trẻ bị bắt cóc mang một đôi giày màu trắng rất đẹp, giống hệt đôi giày An Mặc đang mang dưới chân, vậy nên chắc chắn là cậu bé.
Còn Tiểu Bảo, Khê Bảo thấy mới mấy ngày không gặp mà cậu nhóc lại mập thêm mấy ký, đoán chừng có lẽ bọn bắt cóc thấy cậu nhóc mập quá, chê cậu nhóc ăn nhiều nên không thèm bắt.
Dù sao thì trong cảnh mà cô bé thấy khi nãy không có Vạn Tiểu Bảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play