Bảo Ý diễn nghiện quá độ: “Đúng vậy, chuyện tình tổng giám đốc bá đạo ép yêu, cậu yêu mình thì tốt, mà cậu không yêu mình, mình cũng phải ép cậu yêu mình cho bằng được.”
Yêu với chẳng không yêu, cô nói năng nghe bình tĩnh ghê.
Chu Gia Thuật im lặng một hồi lâu, sau đó không nén nổi tò mò mà hỏi cô: Vậy cậu cảm thấy mình thay đổi chỗ nào, mình chẳng thấy bản thân thay đổi gì cả, chẳng phải mình vẫn luôn như thế sao, là cậu thay đổi thì có. Cậu cảm thấy mình can thiệp vào chuyện yêu đương của cậu, hay là cảm thấy sự tồn tại của mình ảnh hưởng tới cậu yêu đương? Tình cảm của chúng ta không bằng kích thích từ người xa lạ mang đến, có đúng không?
Cậu cố ý nói.
Bảo Ý há miệng thở hổn hển: “Không có, không phải, không thể nào. Cậu nói nhăng nói cuội, nghe cậu nói vậy thành ra mình yêu sớm hả.”
Chu Gia Thuật vẫn cố tình dẫn dắt đề tài theo hướng này: Nhưng cậu cũng có nói rằng cậu không rung động đâu, nhỡ đâu cậu thích người khác, rồi lập kế hoạch phấn đấu học tập, tương lai kề vai sát cánh với người đó thì sao?
Bảo Ý kiên quyết phủ nhận: “Mình không có, cậu nói bậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT