Một nam sinh vội vàng chạy tới, không nhìn thấy Bảo Ý đang đứng phía sau cây cột nên đã va mạnh vào cô, nước canh hắt đầy người cô.
“Ôi ôi, bạn học, mình xin lỗi, xin lỗi, để mình lau giúp bạn, ôi trời đất ơi, mình thật lòng xin lỗi, mình không có cố ý đâu, là mình không thấy bạn, hầy, xin lỗi bạn nhiều lắm!”
Bảo Ý ngơ ngác nhìn cậu nam sinh, rồi lắc đầu, ủ rũ nói: “Không sao đâu.”
Cậu bạn không hiểu đầu cua tai nheo, chần chừ một lúc, định nói sẽ bồi thường phí giặt ủi cho cô, nhưng Bảo Ý vội phủi vài cái, rồi đi mất.
Cô chật vật đi đến chỗ Từ Thành Tri, cau mày kéo cái ba lô của mình, Từ Hành Tri đang ngủ say sưa, sống chết không chịu trả, la lối khóc lóc chơi xấu kéo vào trong lòng: “Đừng có phá, buồn ngủ muốn chết.”
Bảo Ý vẫn cố chấp giật ba lô ra, đột nhiên người bên cạnh vỗ mạnh Từ Hành Tri một cái, Từ Hành Tri nhíu mày bực bội ngồi dậy, vừa định nổi cáu, chỉ thấy người kia liều mạng đánh mắt ra hiệu, Từ Hành Tri quay đầu nhìn thoáng qua, bỗng sợ tới mức đứng phắt dậy, đứng nghiêm hai chân, đầu óc lập tức tỉnh táo ngay.
Khuôn mặt Bảo Ý giàn giụa nước mắt, là kiểu âm thầm rơi nước mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play