Chu Gia Thuật lại im lặng, đưa tay xoa huyệt thái dương, đau đầu quá.
Thân Tuấn cười phá lên, rồi âm thầm lắc đầu, hai đứa bé này có một đứa không thể nói chuyện vậy mà lại chẳng ảnh hưởng tới việc cả hai đóng hài kịch, từ nhỏ đến lớn chưa từng có lúc nào im lặng.
Có điều quan hệ hai bên luôn rất tốt.
Chớp mắt đã về đến nhà, Thân Tuấn dẫn hai người lên lầu, sau đó anh ta đi theo Bảo Ý vào nhà chờ chị gái tan làm, đã lâu rồi hai chị em chưa gặp mặt.
Một tầng hai hộ, hai nhà đối diện nhau, Chu Gia Thuật quẹo trái, Lương Bảo Ý rẽ phải, đột nhiên cô quay đầu hét một câu: “Thuật, lát nữa sang nhà mình ăn cơm nhá! Cậu mình nấu cơm.”
Thân Tuấn vỗ nhẹ lên ót cô một cái: “Cậu tới nhà cháu chơi còn phải nấu cơm cho cháu à!”
Bảo Ý cười ngọt ngào: “Cậu cũng biết cháu nấu cơm dở cỡ nào mà, nếu cậu không ngại ăn cà tím cháy khét và trứng chiên đen thui, thì cháu không ngại bộc lộ tài năng cho cậu xem.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT