Họ dẫn cậu đi khắp nơi thăm khám, kết quả chỉ nhận được hai chữ “chờ đợi”, bác sĩ nói thanh quản tổn thương khiến cậu bị câm tạm thời, nhưng dù phẫu thuật thành công mà cậu mãi không hồi phục, xem ra rất có thể dây thần kinh cũng bị tổn thương, nếu đã kiểm tra nhiều lần nhưng vẫn chưa tìm ra được nguyên nhân thì chỉ còn cách kiểm tra chấn thương sâu hơn, nhưng với một đứa bé mà nói đây không phải lựa chọn tốt.
Cuối cùng hai vợ chồng quyết định không làm, chỉ đành chờ đợi, một ngày hai ngày, một tháng hai tháng, ban đầu họ đều cầu nguyện ngày mai sẽ xuất hiện kỳ tích, nhưng thời gian cứ trôi, dần dà họ đành chấp nhận hiện thực, thậm chí còn chuẩn bị sẵn sàng cho việc Chu Gia Thuật sẽ im lặng cả đời.
So với những nguy hiểm mà kiểm tra chuyên sâu mang lại, bị câm nằm trong phạm vi họ chấp nhận được.
Sau đó hai vợ chồng bắt đầu mời giáo viên dạy ngôn ngữ ký hiệu cho cậu, cả hai cũng học cùng, may mắn cậu không bị điếc cho nên không khó học lắm.
Chỉ là không ngờ rằng lần nào Bảo Ý cũng ngồi bên cạnh, lại còn học tập rất nghiêm túc, hai người chơi với nhau từ bé, tuy rằng Bảo Ý khi đó còn nhỏ như đã biết lo xa, cô sợ sau này Chu Gia Thuật dùng ngôn ngữ ký hiệu cô sẽ không hiểu cậu muốn nói gì, rồi cả hai không thể trò chuyện với nhau được.
Lúc đó người lớn chỉ nghĩ con nít sẽ không kiên trì nổi, cô chịu học đã là tốt rồi, không ngờ rằng cô lại là người học nghiêm túc nhất, đôi khi Chu Gia Thuật nói chuyện với bố mẹ, hai người còn phải đoán mò, nhưng Bảo Ý lại có thể hiểu ý cậu ngay.
Thân Tuấn không nhịn được liếc nhìn Bảo Ý, đánh giá cô vài giây, rồi bỗng bật cười: “Cho nên cháu với Chu Gia Thuật hứa hôn từ bé thật ra cũng không tệ, chỉ là hơi thiệt cho Tiểu Thuật thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play