Ninh Ý chỉ muốn trêu lão đại của mình một chút.
Sau đó, trước khi Cô Thành kịp phản ứng, cô đã hoán đổi thân thể.
Tất nhiên, lý do chủ yếu là vì cô muốn đích thân cảm nhận chiếc nệm mới mà mình đã chọn trước.
Sau đó Ninh Ý phát hiện, treo như vậy thật ra cũng khá thú vị?
Giống như ngồi trên xích đu, kêu cót két.
Cô Thành lạnh lùng đứng ở một bên: “...”
Bốn người giúp việc cùng nhau trải tấm nệm dày lên rồi nhẹ nhàng cẩn thận đặt anh Cô từ trên máy trở lại giường.
Lúc cô chủ nói muốn đổi nệm, bọn họ đã cảm thấy rất kinh ngạc. Nhưng sau khi nghĩ lại, dù sao cậu chủ cũng sẽ không bị quấy rầy! Cô chủ quả nhiên vẫn rất quan tâm đến chồng mình!
Cô Nhạc cũng chạy đến xem, sau đó nói với “Ninh Ý”: “Chị dâu, chị đối xử với anh trai em thật tốt!”
Cô Thành: “...?”
Tốt ở chỗ nào.
Vài phút sau.
Ninh Ý cuối cùng cũng được nằm trên chiếc nệm sang trọng mà cô đã cẩn thận lựa chọn.
Nó không chỉ vừa to vừa dày mà còn có khả năng nâng đỡ tốt cho cột sống, đồng thời vẫn giữ được cảm giác mềm mại, tựa như một đám mây êm ái nâng đỡ, xứng đáng là một tấm nệm trị giá hàng trăm ngàn tệ…
Cảm giác hạnh phúc khi nằm của Ninh Ý đã nâng lên một tầm cao mới!
Đợi cho đến khi những người khác thức thời rời đi.
Cô Thành dựa vào đầu giường, vẻ mặt âm trầm: “Thích không?”
“Ừ, chồng à, em đã thử rồi, cảm thấy cũng không tệ lắm, nhưng em nghĩ anh chắc chắn sẽ không thích ứng được với việc thay đổi nệm đột ngột đâu.” Ninh Ý dùng giọng điệu quan tâm nói đến việc cô sẽ làm ấm giường cho anh: “Để em thay anh giúp cơ thể này thích ứng trước đã, em có thể chịu đựng được.”
Cô Thành cụp mắt xuống, giọng điệu có chút giễu cợt: “A Ý tự mình lựa chọn, cho dù không thích ứng được thì anh cũng nguyện ý.”
Ninh Ý: Bắt đầu học theo tôi rồi đúng không?
Ninh Ý: Đừng nghĩ đến việc đánh bại tôi.
“Nhưng chồng em là người đàn ông lợi hại nhất trên thế giới. Anh xứng đáng với những điều tốt đẹp nhất. Em không đành lòng làm tổn thương anh dù chỉ một chút! Nếu có ai đó dám làm gãy đôi cánh của chồng, em sẽ phá hủy cả thiên đường của người đó! Nếu ai đó làm gãy…”
“...” Cô Thành lập tức cắt ngang: “Được rồi, im lặng đi.”
Ninh Ý: “Ngủ ngon, em yêu anh, moa moa da.”
Cô Thành mang theo vẻ mặt vô cảm trở lại phòng làm việc bên cạnh.
Lúc này trời vẫn còn là rạng sáng, nhưng nếu đã thức dậy thì anh cũng không có ý định ngủ lại.
Để thay nệm cho anh, Ninh Ý vừa rồi cũng không ngủ, anh mở máy tính lên nhưng không có dấu vết xem gì cả. Trang di động dừng tại một giao diện game, chiến tích cũng không tồi.
“Ồ.”
Quả nhiên ham ăn biếng làm, không có học thức.
Cô Thành đặt điện thoại sang một bên, mở máy tính lên và tiếp tục phân tích tình hình thị trường của một số cổ phiếu niêm yết trên Internet. Tuy nhiên, anh phát hiện trang web dường như chậm hơn trước rất nhiều.
Anh mở một trình duyệt khác lên xem, nhưng màn hình bị treo một lúc lâu.
Sau đó “ầm” một tiếng, có thứ gì đó rơi xuống.
Nữ thần rải hoa rơi trên màn hình.
Nhìn kỹ lại thì tất cả những thứ bay bay đều là bánh.
Cô Thành: “?”
Lúc này, Ninh Ý đang ngủ rất thoải mái.
Giờ đây, Ninh Ý mỗi ngày thức dậy trên chiếc giường lớn trị giá hàng trăm nghìn trong trang viên có diện tích vài nghìn mét vuông, mỗi ngày đều có đầu bếp Michelin phục vụ những món ăn sang trọng – He he, đây mới là cuộc sống!
Đương nhiên, mặc dù hiện tại có thẻ đen trong tay là có thể thoải mái sử dụng, nhưng cô vẫn phải tự mình kiếm tiền mới được. Dù sao sau khi lão đại tỉnh lại nhất định sẽ ly hôn với cô, mà cô có thể sẽ không giữ lại được những thứ này.
Vì vậy, Ninh Ý bắt đầu suy nghĩ về cơ hội kinh doanh trong thế giới này. Trong tiểu thuyết sủng văn mất não này, có vô số nam phụ vây quanh nữ chính Đinh Tư Nguyệt, nam chính cuối cùng là nam diễn viên nổi tiếng hiện nay. Mà cái kết chính thức của sủng văn là mọi người cùng nhau chiều chuộng, tổ hợp thiên kim tiểu thư và ảnh đế đã trở thành cặp đôi ngọt ngào nhất, nguyên chủ trong đó luôn đóng vai trò làm bia đỡ đạn bị người ta công kích.
Nhưng không khó để nhận thấy, sủng văn luôn có một lượng độc giả lớn.
Nữ chính phải trở thành “Người mà mọi cô gái đều muốn trở thành”!
Tuy nhiên, cách thể hiện bản thân hiện nay của những hào môn danh viện vẫn sử dụng mô hình truyền thống nguyên thủy nhất là nhóm WeChat + vòng kết nối bạn bè, không có vòng kết bạn đủ lớn thì không thể tỏa sáng.
Như vậy sao được ^-^
Ninh Ý quyết định tổ chức một sân khấu lớn cho thế giới sủng văn này.
Cô đã chọn một công ty có quy mô nhỏ nhất trong số nhiều công ty Internet mà Cô Thành đang chú ý đến. Hiện tại, nó chỉ là một nhà xưởng nhỏ, nhưng theo quy tắc của thế giới này, Cô Thành = thành công.
Ninh Ý đã tối ưu hóa trang web của họ một cách đơn giản và trực tiếp để giảm kích thước.
Bởi vì từ trước tới nay, tốc độ gõ mật mã của cô rất nhanh, tỷ lệ lỗi thấp và ít lỗi. Dù sao con người ở trong môi trường khắc nghiệt đã lâu thì sẽ thăng cấp, miễn là có thể sống sót qua được.
Sau khi Ninh Ý đã làm xong xuôi mọi chuyện, cô để lại email và số điện thoại nhưng không để lại tên của mình.
Cùng ngày hôm đó, cô nhận được tin nhắn trả lời từ đầu dây bên kia: [Lão đại! Lão đại ở đâu!]
Đánh giá từ giọng điệu của đối phương thì hẳn là anh em: [Lão đại, nếu anh rảnh, có thể ló mặt ra cùng nhau ăn một bữa tối không! Thẹn thùng.jpg]
Ninh Ý thầm nghĩ “Có thể, có thể”, nhưng…
Chẳng may trong lúc ăn cơm mà hai người vô tình hoán đổi thân thể, chồng cô thấy vợ đang ăn cơm cùng một người đàn ông khác thì cô phải giải thích thế nào đây?
[Có thời gian rồi nói sau.]
[Được, được, lão đại!]
Trong lúc Ninh Ý đang tập trung làm việc, giới hào môn đã xảy ra một chuyện chấn động.
Nguyên nhân là do chuyện Ninh Ý đổi giường, rất nhiều người giúp việc của nhà họ Cô nhìn thấy một chiếc hộp lớn được chuyển vào trong căn phòng đã im lìm suốt ba năm của Cô Thành, vì vậy tin tức này đã được truyền ra bên ngoài.
Mọi nhất cử nhất động liên quan đến hai chữ “Cô Thành” đều sẽ trở thành tin tức nặng ký trong giới hào môn, trực tiếp gây ra một làn sóng thảo luận lớn.
[Chẳng lẽ anh Cô có động tĩnh gì ư?]
[Nếu không, tại sao đang yên đang lành lại đột nhiên thay đổi? Có phải anh ta muốn giao lưu với thế giới bên ngoài không?]
[Chết tiệt!!! Nếu anh Cô có thể quật khởi trở lại...]
[A a a, nam thần của tôi trở về rồi sao?!]
[Ha ha ha, vậy chẳng phải Ninh Ý sắp bị đá đi ư? Tôi rất mong chờ đấy!]
Ninh Ý sửng sốt, cô chỉ muốn nằm ngủ thoải mái hơn thôi, vậy mà cũng có thể khiến cho giới hào môn chấn động đến thế.
Nhưng Đinh Tư Nguyệt khi xem được tin tức này thì cảm thấy rất vui mừng.
…Ba năm không có động tĩnh gì, nhưng tại sao cô ta vừa đi chữa lành cho anh Cô thì anh lại thay đổi nhanh đến thế?
Điều này cho thấy anh Cô nhất định đã được hơi ấm của cô ta chữa lành và đã lấy lại ý chí sinh tồn!
Vì vậy, Đinh Tư Nguyệt đã cập nhật một bài viết trong vòng bạn bè:
[Hãy để em là ánh sáng của anh, xua tan bóng tối cho anh. [Hình ảnh][Hình ảnh][Hình ảnh][Hình ảnh]]
Câu này giống như một văn án thâm tình, kèm theo bốn bức ảnh đang thử váy dạ tiệc, nó đã thành công khơi dậy trí tưởng tượng của mọi người, đồng thời vô tình tiết lộ phong thái của nữ chính sủng văn được nhà họ Đinh nuông chiều.
Ninh Ý có thể nhìn thấy vòng bạn bè của Đinh Tư Nguyệt, nhưng cô không có bất kỳ người bạn tốt nào trong giới hào môn nên không thể đọc bình luận. Tuy nhiên, Đinh Tư Nguyệt đã thêm WeChat của cô vào một nhóm trước đó, mà nhóm này còn hoạt động khá sôi nổi.
[Nguyệt Nguyệt thật đẹp! Thật mong chờ đến bữa tiệc chào mừng.]
[Bài đăng trong vòng bạn bè của Nguyệt Nguyệt viết cho ai thế? [cười xấu][cười xấu]]
[Lần cuối cùng Nguyệt Nguyệt đăng những hình ảnh như vậy là vào sinh nhật của anh Cô đúng không?]
Đinh Tư Nguyệt: [Mọi người đừng suy đoán nữa mà.]
Cô ta sẽ không để những người khác biết mình đang làm gì.
“Nguyệt Nguyệt, hôm nay cháu có thể đến chơi không?” Cô Chí Tùng nói trong điện thoại, nụ cười có chút lấy lòng: “Chú đã sắp xếp xong cho cháu rồi…Cháu nhớ kể cho chú nghe về dự án lần trước mà anh trai cháu đã đề cập, cháu phải giúp chú nói một chút đấy.”
Đinh Tư Nguyệt mỉm cười: “Chú Cô yên tâm, anh trai rất nghe lời cháu.”
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt!”
Cô Chí Tùng cúp điện thoại xong thì đúng lúc nhìn thấy Ninh Ý đang đi về phía căn phòng kia.
Nghe nói Tống Lam muốn khảo nghiệm để cô lau người cho Cô Thành, Cô Chí Tùng nhìn cô rồi chế nhạo: “Chuẩn bị đi hầu hạ Cô Thành sao?”
Ninh Ý đáp: “Sao vậy, chẳng lẽ chú muốn làm?”
“Cô?!”
Ninh Ý quay người lại mỉm cười.
Đi, đi chơi – À không, đi chăm sóc chồng yêu.
Cô Thành đều được chăm sóc định kỳ hàng ngày.
Thân thể cao quý của lão đại có đội ngũ chuyên nghiệp gồm ba mươi người ngày ngày chăm sóc tỉ mỉ, có thể nói cuộc sống còn yếu ớt hơn đại đa số những con người bình thường đang sống lay lắt ngoài kia.
Nhưng bây giờ Ninh Ý đang ở trong cơ thể anh.
Nói một cách hoa mỹ chính là “học tập quá trình chăm sóc chồng”, nhưng thật ra là do cô gõ mật mã chán rồi ^_^
Bác sĩ gia đình sẽ thực hiện các bài tập luyện về khả năng vận động của xương khớp, lực kéo,…mỗi ngày.
Ninh Ý: “Wow.”
Ninh Ý: “Ồ.”
Ninh Ý: “Tuyệt vời!”
Cô Thành: “...”
Bác sĩ gia đình thực hiện theo sự hướng dẫn của Tống Lam, sau đó giao công việc lau chùi cuối cùng cho “Ninh Ý” đang đứng bên cạnh.
Thật ra bọn họ cũng không yên tâm lắm. Dù sao nếu thân thể của anh Cô xảy ra vấn đề gì thì không ai trong số bọn họ có thể gánh nổi.
Huống chi, Ninh Ý cũng là người ngoài của nhà họ Cô, để cô lau chùi cũng đang bao hàm ý tứ muốn khảo sát người của bà chủ.
Bác sĩ có vẻ không tin tưởng: “Bà chủ, thật sự có thể làm được sao?”
Cô Thành thầm hỏi Ninh Ý: “Được không?”
“Hả…” Ninh Ý bĩu môi. “Tại sao không chứ?”
Sau khi bác sĩ rời đi, giọng nói lạnh lùng của Cô Thành vang lên: “A Ý, nằm đủ chưa?”
Ninh Ý: “Chồng ơi, sau khi trải qua cuộc sống của anh, em càng cảm thấy đau lòng cho anh.”
Cô Thành cười lạnh: “Thật à?”
“Đương nhiên là thật rồi.” Hehe.
Ninh Ý nói xong thì rất hợp tác mà hoán đổi thân thể, cầm lấy khăn mềm lau người.
Lần này, Cô Thành mới là người có chút sửng sốt.
Trông dáng vẻ của cô hình như không nói đùa, cô thật sự muốn lau người sao?
Ninh Ý: Tôi lau chứ ^3^
Hôm qua, Cô Thành đã lợi dụng quy tắc hoán đổi mà cướp đi miếng bò bít tết, đây được gọi là “Trả thù vì miếng bò bít tết”.
Mà hôm nay hai người đã hoán đổi với nhau ba lần, một lần để ngủ, một lần để ăn, lần thứ ba để hồi phục, mà lần hoán đổi tiếp theo đã sắp đến rồi.
Ninh Ý: Không ngờ tới đúng không?
Cô bắt đầu thề thốt, tỏ vẻ vô cùng đau lòng: “Chồng ơi, em thật sự muốn chịu đựng tất cả những điều này thay anh.”
Suy nghĩ lệch lạc được kích hoạt.
Vì vậy, Cô Thành lại bị hoán đổi trở về.
“...” Cô Thành đứng ở bên giường, ánh mắt tối sầm. “Ninh Ý, cô cố ý.”
Sau lần hoán đổi thứ tư, lại có một khoảng thời gian để hồi phục, nhưng nhóm bác sĩ đã nghỉ làm.
Cho nên hôm nay anh chỉ có thể tự mình làm.
“Chồng ơi, sau khi trải qua nhiều lần sống chết, em cũng hiểu ra một đạo lý! Điều quan trọng hơn việc em yêu anh là anh phải biết quý trọng chính mình! Đến đây đi chồng ơi! Hãy yêu quý thân thể của mình! Cố gắng lên!”
Cô Thành cười lạnh.
“Cô giỏi lắm.”
Mát xa và chăm sóc, những bước tương tự được lặp đi lặp lại trong ba năm, không ai quen thuộc nó hơn Cô Thành.
Nhưng đây là lần đầu tiên anh cảm nhận cơ thể của mình theo cách này.
Anh nghĩ mình sẽ hận nó, hận thân thể này giống một cái lồng đã nhốt anh suốt ba năm qua. Hoặc sẽ cảm thấy chán ghét, chán ghét căn bệnh liệt giường yếu ớt và xấu xí này. Nhưng mọi chuyện hình như đều khá ổn, bởi vì…
“Ưm…”
“Tiến qua bên trái ba cm nữa.”
“Có thể mạnh hơn một chút không!”
“Đúng đúng đúng.”
Cô Thành: “...”
Ninh Ý vừa hưởng thụ vừa khích lệ: “Chồng ơi, kỹ thuật của anh thật sự rất tốt, cảm thấy thân thể càng lúc càng dễ chịu!”
“...”
Cô Thành im lặng một lúc lâu, cuối cùng lại tức giận bật cười.
…
Cô Thành xoa bóp đến tối, cảm giác mình đã hoàn toàn hòa hợp với cơ thể.
Ninh Ý hưởng thụ dịch vụ chất lượng cao, cuối cùng cũng bù đắp được mối hận vì đã bị cướp đi miếng bò bít tết.
Sau khi thấy cơ thể đã chuyển biến tốt thì cô cũng hoán đổi cơ thể lại.
“Chồng ơi, anh mau đi ngủ đi, lần này em tuyệt đối sẽ không làm phiền anh.”
Cô Thành cười khẩy, nhưng cũng nhắm mắt lại.
Ba ngày không ngủ, cuối cùng anh cũng cảm thấy buồn ngủ.
Vất vả lắm mới có thể nhắm mắt lại và chìm vào giấc ngủ.
Một bóng người lặng lẽ bước vào phòng bệnh và cầm tay anh lên.
“Ánh, sáng, của, anh, đến, đây.”
Cô Thành mở to đôi mắt đen láy ra.
Chết tiệt. Mau cút đi!