Kết quả thi văn hôm nay hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Kỷ Khinh Chu.
Y không thể ngờ rằng bản thân đánh bậy đánh bạ mà lại trúng tuyển.
Không nói tới những ánh mắt vừa hâm mộ vừa ghen tị của các nội thị không được chọn khi nhìn về y, mà chính bản thân y cũng hơi hoảng hốt. Rõ ràng bản thân đã quyết định không đi con đường như trong nguyên tác, nhưng lại không được toại nguyện.
Trở thành tùy tùng thân cận của tiểu Hoàng Đế có nghĩa là sau này y không chỉ theo sát hầu hạ tiểu Hoàng Đế học chữ mà khả năng cao sẽ cùng với Nhiếp Chính Vương ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp. Kỷ Khinh Chu vừa nghĩ tới người đó thôi mà trong lòng đã run cầm cập vì sợ hãi.
“Ngươi yên tâm đi, Vương gia đối xử với mọi người rất khoan dung, với lại dù tuổi bệ hạ còn nhỏ nhưng ngài ấy không phải đứa bé nghịch ngợm, rất dễ hầu hạ.” Trên đường ra khỏi cung Thục, Đồ Đại Hữu không ngừng khích lệ Kỷ Khinh Chu: “Chỉ cần ngươi hầu hạ ngự tiền cho tốt, nói không chừng sau vài năm còn cầu được một ân điển, cầu bệ hạ thả ngươi xuất cung chẳng hạn, tới lúc đó rồi ngươi có thể kéo dài hương hỏa cho Kỷ gia rồi.”
Kỷ Khinh Chu lấy lại tinh thần, buồn bực nói: “Sao ngươi lại để ý tới chuyện hương hỏa của Kỷ gia vậy chứ?”
“Thì ta… Ta tùy tiện nói chút thôi.” Đồ Đại Hữu né tránh ánh mắt y.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT