Khói thuốc súng vô hình lặng lẽ lan tỏa trong không khí, khiến bất cứ ai cũng đều cảm thấy cổ họng mình khô khốc, thậm chí bọn họ còn không dám thở mạnh.
Cừu Pháp đứng trên cao, lạnh lùng nhìn xuống Bạch Tâm Nhiên vài giây, giọng nói tràn đầy nguy hiểm: “Được thôi.”
Khóe miệng Bạch Tâm Nhiên vừa kịp thả lỏng hơn đôi chút, bỗng nhiên cây gậy chấp pháp của Cừu Pháp bất ngờ quật mạnh lên mặt Mộ Văn Tinh. Cặp kính bị hất văng ra ngoài, khóe miệng của anh ta ngay lập tức rỉ máu.
Mộ Văn Nguyệt thét lên ngay tại chỗ: “Anh ơi! Mày làm gì anh trai tao thế hả?!”
Bạch Tâm Nhiên sợ đến mức cả khuôn mặt trở nên tái mét. Tại sao diễn biến câu chuyện lại phát triển theo hướng này cơ chứ?
“Bốp!” Cây gậy chấp pháp lại tiếp tục đánh Mộ Văn Tinh theo một phương hướng khác, khiến cho đầu của Mộ Văn Tinh ngoẹo hẳn sang bên kia trong tiếng gào thét của Mộ Văn Nguyệt.
“Đừng mà!” Bạch Tâm Nhiên hét lên thật to.
Khuôn mặt của Cừu Pháp không có chút biểu cảm nào, anh nhìn cô ấy rồi hỏi: “Ai nói cho cô biết về ‘Lục Đoạn Đới’?”
“Tâm Nhiên à!” Gia chủ nhà họ Bạch lo lắng gọi, liên tục nháy mắt ra hiệu với cô ấy, con bé này đang làm gì vậy không biết? Cục trưởng Cục Phán quyết Cừu Pháp là một người đàn ông sẽ không bao giờ bị uy hiếp, cũng rất khó để anh quyết định khoan dung cho tội phạm, nếu không thì ông ta cũng chẳng ngoan ngoãn để bọn họ đưa người đi mà không có chút kháng cự nào. Muốn giở thủ đoạn để đối phó với Cừu Pháp, trừ phi đã nắm chắc một vạn phần trăm, nếu không sẽ chỉ có con đường chuốc lấy thất bại thảm hại.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play