Cuối cùng Tiểu Lăng không nói gì nữa nhưng vẫn rất tức giận. 

Còn tâm trạng của tôi thì cũng rất phức tạp. 

Tôi tưởng rằng mình đã hoàn toàn từ bỏ với Phó Cảnh Nguyên rồi. Nhưng không ngờ, khi trông thấy những đóa hoa đó, trong lòng tôi vẫn vô thức cảm thấy nhói đau. 

Thôi, tôi tự nhủ rằng đau lòng vì chàng thật không đáng. 

Tiểu Lăng vẫn đi cùng tôi suốt dọc đường cho đến tận cửa phòng ăn. 

Tôi đang chuẩn bị bước vào cửa lại đột nhiên nghe thấy một tiếng cười lớn. 

Tôi theo hướng âm thanh mà quay đầu lại… 

Tiếng cười bỗng nhiên dừng lại. 

Phó Cảnh Nguyên lập tức thay đổi biểu cảm như đang diễn một màn “đổi mặt” trong xuyên kịch*. 

(Chú thích: 川剧 - Xuyên kịch là kịch hát Tứ Xuyên, lưu hành ở tỉnh Tứ Xuyên và một số vùng ở Quý Châu, Vân Nam, Trung Quốc)

Chàng nhíu mày nhìn tôi và hỏi: 

- Chẳng phải gần đây nàng luôn ăn cơm trong phòng sao, sao lại đột nhiên chạy đến đây vậy? 

Tôi cũng nhíu mày: 

- Vương phủ là nhà của ta, ngay cả quyền đi lại trong nhà mình mà ta cũng không có sao?

- Tiểu thư… 

Tiểu Lăng đột nhiên kéo tay áo tôi và tức giận nói: 

- Người nhìn cô ta kìa, cái loại bạch liên hoa…cô ta đang ngồi ở vị trí chủ mẫu!

Tôi cũng nhìn theo hướng cô ấy chỉ. 

Lúc nãy tôi chỉ mải chú ý đến biểu cảm “đổi mặt” như trong kịch của Phó Cảnh Nguyên thôi, nên không để ý, nhưng quả thật, Tô Ngọc Nghiên đang ngồi ở vị trí của tôi. 

Và lúc này cô ta cũng nhận thực rõ được điều đó, vừa mới chạm mắt với tôi, cô ta liền giả vờ đứng dậy. 

- Cảnh Nguyên, hay là để em ngồi chỗ khác đi… 

- Nàng cứ ngồi đây đi. 

Phó Cảnh Nguyên cố tình nói rất lớn như để cho tôi nghe thấy. 

- Nàng là công chúa, lại là khách về cả lý lẫn tình đều nên ngồi ở vị trí chủ tọa. 

- Nhưng mặt của tiểu muội không được tốt, lần trước cô ấy vì em ở cạnh người mà nhảy xuống hồ, lần này nếu lại tức giận, không biết sẽ lại làm ra việc gì dại dột nữa. 

Tô Ngọc Nghiên vừa nói xong, thì Phó Cảnh Nguyên càng tức giận hơn. 

- Lâu Tiêu!

Chàng gọi tôi rồi bảo:

- Có thể ngồi thì ngồi xuống, còn không thể thì trở về đi. Bổn vương chưa u mê đến mức phải nhìn sắc mặt một người phụ nữ như nàng đâu. 

Nhưng từ đầu đến cuối, biểu cảm của tôi thậm chí còn không hề thay đổi. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play