Sau khi Thẩm Diệu ra khỏi rừng mai, Cốc Vũ và Kinh Trập đang trông chừng đều thở phào nhẹ nhõm. Kinh Trập ngẩng đầu nhìn vào bên trong, lại không thấy thấy bóng người. hơi nghi hoặc một chút: “Sao không thấy ai?”
Thẩm Diệu cũng quay đầu nhìn lại, rừng mai cành lá xanh um tươi tốt, theo gió nhẹ nhàng đong đưa, nhưng lại không có bóng người nào. Tạ Cảnh Hành là người có võ công nên có lẽ đã biến mất bằng cách vượt nóc băng tường.
Nàng nói: “Đi thôi.”
Đợi trở về chỗ ngồi, Phùng An Ninh vội vàng chạy tới, oán giận nói: “Không phải nói là cô chờ ta một chút, vừa quay đầu liền nhìn không thấy ai cả, quay vào cũng không thấy cô ở đây. Rốt cuộc cô đã đi đâu?” “
“Thấy hoa cúc nở đẹp như vậy nên tùy ý đi dạo một chút.” Thẩm Diệu ngẩng đầu nhìn lên sân khấu: “Đã bắt đầu rồi sao?”
“Cô vừa đi một hồi, là đến lượt nhóm nam rút thăm” Phùng An Ninh bĩu môi: “Bây giờ là nhóm nam tuyển.”
Trên sân khấu nhóm thiếu niên lang đang tỷ thí. Vòng thứ nhất “rút thăm” đã trôi qua, kết quả tỷ thí Thẩm Diệu cũng không thèm để ý. Vòng thứ hai là “Tuyển”, lựa chọn môn mình am hiểu nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT