Phía nam quyến, ngoài trừ Định Vương, chỉ có hai vị hoàng tử là Chu Vương, Phó Tu An, cùng Tĩnh Vương, Phó Tu Huyền. Thái Tử sức khỏe không tốt, thường sẽ không tham gia những dịp như vậy. Chu Vương cùng Tĩnh Vương là do Từ Hiền phi sinh ra, cả hai đều xuất chúng, Chu Vương là người hướng ngoại và cực kỳ tự đại, Tĩnh Vương dè dặt lại có lòng dạ. Này hai người đối với ngôi vị Hoàng Đế cũng như hổ rình mồi, ai cũng biết thân thể Thái Tử yếu ớt, một ngày nào đó Hoàng Đế sẽ sửa lập Thái Tử, mà Từ Hiền phi vốn là được Hoàng Đế vô cùng sủng ái, nếu so sánh, mẫu thân Đổng Thục phi của Định Vương thấp kém hơn nhiều, nếu không phải Định Vương vẫn còn xuất chúng, chỉ sợ vị trí phi tần thứ tư cũng không ngồi được.
Kiếp trước, Chu Vương cùng Tĩnh Vương bị cuốn vào tranh đoạt kế vị, lại thả lỏng cảnh giác đối Định Vương, Phó Tu Nghi cùng Thái Tử giao hảo, thời thời khắc khắc đi cùng Thái Tử suốt chặng đường, đích thân tìm kiếm dược liệu quý giá cho Thái Tử, Hoàng Hậu đối với Phó Tu Nghi rất là vừa lòng. Mọi người còn lại đều cảm thấy Định Vương chỉ như là tuỳ tùng của Thái Tử. Thứ hai Phó Tu Nghi ngày thường thanh cao, khinh thường tham dự việc triều đình, hơn nữa, Đổng Thục phi lại là người tính tình cẩn thận chặt chẽ, cả ngày niệm kinh tu Phật, lại không có sự ủng hộ cường đại của nhà mẹ đẻ duy trì, Định Vương lường trước cũng sẽ không gây được sóng gió gì.
Nhưng trên thực tế, người cuối cùng ngồi trên long ỷ, đúng là người mà bọn họ cho rằng không gây được sóng gió gì Phó Tu Nghi.
Thẩm Diệu cầm lấy những lá bài ở bên cạnh thưởng thức, giống như lá bài này, Phó Tu Nghi bắt đầu từ sinh ra đã cầm lá bài rất kém cỏi, làm cho mọi người đều nghĩ rằng ngay từ hắn đầu đã bị loại trừ, nhưng lại không biết là, hắn trước nay chưa bao giờ nghĩ đến việc sử dụng phải dùng lá bài trên tay mình. Lá bài của hắn đều ở trong tay người khác, mà việc hắn phải làm, chính là cướp đoạt.
“Sao cô không có phản ứng?” Thấy nàng trầm mặc không nói, ánh mắt không hề biểu lộ tình cảm với Phó Tu Nghi, Phùng An Ninh có chút kỳ quái: “Không phải cô thích hắn sao?”
Thẩm Diệu ngẩng đầu lên nhìn nàng một cái.
Phùng An Ninh giật mình, sự sắc bén trong ánh mắt đó làm nàng không khỏi cảm thấy lạnh buốt trong lòng, có một loại cảm xúc khiến nàng gần như muốn quỳ xuống. Nàng không biết cảm giác của mình đến từ đâu, nhưng theo bản năng nàng biết lời mình vừa nói đã khiến Thẩm Diệu không vui. Nàng dừng một chút, rồi nói: “Kỳ thật ta cũng không thích hắn lắm, trên đời này sao có thể có một người hoàn mỹ như vậy? Nhìn không chân thật.”
Lần này Thẩm Diệu, lại nghiêm túc nhìn Phùng An Ninh một cái. Nàng không ngờ rằng, một đại tiểu thư kiêu căng như thế lại có thể nhìn thấy điều này. Có rất nhiều người mê mẩn vẻ ngoài của Phó Tu Nghi, e rằng chỉ cần Phó Tu Nghi nguyện ý, tất cả các cô gái ở đây, không có ai mà không vì hắn khuynh đảo. Sao lại vẫn còn một người hành xử khác?
Nàng chậm rãi nói: “Xem ra cô đã có người trong lòng.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play