Dưới khán đài vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt, đặc biệt là Hà Tiểu Anh và Cố Đông. Hà Tiểu Anh đỏ hoe mắt, lời thím Đường nói thật chính xác, cuộc đời cô cũng như được tái sinh từ ngày gặp Thu Thu.
Cố Đông đột nhiên muốn khóc. Trong cái hầm tối đen ấy, mẹ nhỏ đã mang đến cho cô tia sáng đầu tiên trong đời. Cô ôm chặt Diệp Thu Thu, “Mẹ à, con yêu mẹ.”
Diệp Thu Thu hơi sững người, rồi mỉm cười. Cô lớn hơn Cố Đông chín tuổi, bây giờ đi cùng nhau, ai cũng nghĩ đây là em gái của cô. Cô nói: “Đừng lo, mẹ sẽ luôn ở bên con. Chỉ cần quay đầu lại, con sẽ thấy mẹ luôn ở sau lưng con.”
Diệp Thu Thu ngại ngùng trước ánh mắt khen ngợi của mọi người, Cố Thời Úc ghé vào tai cô nói nhỏ: “Thu Thu, cả ba người mẹ đều muốn tổ chức lại lễ cưới cho chúng ta, em thấy chọn ngày nào thì tốt?”
Diệp Thu Thu đan tay với anh, “Ngày nào cũng được mà. Cố Thời Úc, nhiệm vụ trở về của em đã hoàn thành rồi, từ nay mỗi ngày em đều là của anh. Những ngày tháng tương lai sẽ chỉ có anh và em, anh thấy thế nào?”
Tim Cố Thời Úc như được lấp đầy. Anh nói: “Được, anh biết em đã nói thì nhất định là làm được. Nghe em nói vậy anh cảm thấy rất an tâm. Thu Thu, thật mong chúng ta có thể sống lâu hơn nữa, để cùng đến tương lai mà em đã nói và ngắm nhìn.”
Sau buổi tiệc sinh nhật, Diệp Thu Thu và Cố Thời Úc bước ra khỏi khách sạn. Cố Niên đưa Đường Liên Tử, Tạ Văn Tâm và Tô Tịch về trước. Vì xe không đủ chỗ, Diệp Thu Thu nói: “Mọi người về trước đi, con và chồng đi dạo chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT