Lúc mở mắt ra, bản thân đang bị vật thể ấm áp bao bọc lấy. Dường như nghe thấy có người đang nói chuyện, nhưng lại không nghe được rõ cho lắm. Từ từ hé mắt ra, ánh sáng vàng cam lọt vào mắt, nhìn xuống xung quanh mình, khắp nơi đều là tuyết nhung màu cam. Tuyết nhung từ từ lộ ra, nỗi đau kịch liệt ở trên lưng lan đi. Ta cắn răng kêu lên một tiếng, phát hiện bản thân đang ôm lấy đầu rối, ngồi xổm trên mặt đất.
Đầu đau như muốn vỡ tung, ta dụi dụi mắt, lại như nghe thấy có người đang nói chuyện với ta: ” …… Ngươi không sao chứ? ”
Ta ngẩng đầu lên, một thiếu niên đang ở trước mặt, thân vận bạch y, tóc bạc mắt xám. Trong đầu ta vẫn là một đống hỗn độn, chậm rãi đứng dậy, nhìn hoàn cảnh cảnh xung quanh, ta ngẩn người: Đây đang là lúc hoàng hôn, những tia sáng cam tím đan vào nhau hòa trong không gian, từng đám mây màu hồng bao bọc lấy chúng ta. Không khí mát mẻ trong lành, chỉ là hít thở bình thường thôi, mà giống như đang dạo bước trên đại thảo nguyên mênh mông sau cơn mưa.
Không lẽ, ta thật sự đã chết rồi sao?
Đây, đây chính là thiên đường?
Vô thức nhìn xuống dưới, nhưng chỉ nhìn thấy mịt mờ sương phủ, bên dưới màn sương là một dải xanh trong, nối liền với vô số hạt nhỏ màu nâu, thần bí, tráng lệ, khiến người khác cảm thấy như nghẹt thở. Ta từ từ cúi người xuống, nheo mắt lại, phát hiện bản thân đang đạp lên đám mây, lúc này mới thật sự bị sốc. Ông cố bà cố ơi, ta, ta thật đã lên thiên đường rồi ư! Còn ba má đâu? Tiểu Mỹ đâu? Cái tên xấu xí biến thái Dương Lộ đâu? Còn có hai chai Heineken của ta nữa ……
Vừa định ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy vật ngay trước mắt mình.
Một nhúm lông màu nâu rơi trước trán.
Ta dùng lực nắm chặt nhúm lông màu nâu, kéo kéo xuống. Da đầu hơi nhói lên. Không phải lông, mà là tóc của ta.
Ta gần như chìm trong trạng thái mắt mở to miệng há hốc, mơ hồ nhìn vào thiếu niên trước mặt mình, lại nghe thấy tiếng kêu vọng lại từ đằng xa: ” Người tiếp theo, Carlo! ” Người thiếu niên đáp lại một tiếng, nói với ta ‘ta qua đó đây’ rồi xoay người chạy mất.
Trong thoáng qua khi hắn xoay đi, ta ngẩng ra mất hai giây, rồi lại mất thêm mười giây để dụi mắt.
Ảo giác, tuyệt đối là ảo giác.
Cái tên Carlo đó, hắn thực sự mọc cánh! Đôi cánh màu xám bạc, mà hai cái cánh đó vẫn chưa đối xứng, cánh bên trái đang vẫy nhẹ, còn cánh bên phải thì lại rũ xuống, yểm yểm nhất tức [1] . Carlo tựa hồ có chút kích động, lúc chạy đến đó, cánh đập đặc biệt nhanh, giống như một con cún khi đã tìm được một người chủ tốt.
Bởi vì nhìn thấy cánh của hắn mà trên lưng ta lại bắt đầu thấy đau đớn. Dựa vào tiềm thức ta nhìn ngược ra sau lưng, lại ngây người lần nữa.
Ta giơ ra những ngón tay đang run rẩy, sờ nhẹ vào đám lông vũ ở phía sau, âm ấm. Đây chính là thứ lúc nãy bao bọc lấy ta. Ta lại nhẹ nhàng cử động bả vai, cái cánh đó cũng nhúc nhích theo. Lại ngẩn ra thêm nhiều giây nữa, cuối cùng ta quỵ xuống.
Ta, ta ta ta ta ta ta cũng có!
Ta cũng có!
Ta cũng mọc cánh rồi!
Ta ngồi phịch xuống, cơ thể lại giật nảy lên một cái, người ngã về bên trái, mất thăng bằng một cách nghiêm trọng. Ta xoay đầu nhìn nhìn đôi cánh của mình, cánh bên phải đập không ngừng, nhưng cánh bên trái lại không nhúc nhích được, còn khiến cho lưng ta một trận đau buốt.
Lúc này, có một người, không, có một thiên sứ bay ngang qua ta, quay đầu liếc ta một cái: ” Nếu ngươi không xếp hàng thì đừng có đứng ở đây cản đường, đằng sau còn rất nhiều người đấy, cám ơn. ” Một thiên sứ khác cũng bay qua đó, nhếch môi nói: ” Ngươi nhìn bộ dáng của Israel kìa, giống như là chưa từng nhìn thấy cánh vậy. ” Tên phía trước cười nói: ” Hắn không phải trước giờ đều ngốc ngốc nghếch nghếch đấy sao, chuyện bình thường ấy mà. ”
Ta nghiêng người, một cái cánh vẫn còn trong không trung đưa qua đưa lại, nhìn dáng vẻ của bọn họ, hình như tất cả đều là sự thật rồi.
Israel là tên tiếng anh của ta, bọn họ làm sao biết được?
Chính vào lúc này, Carlo vui mừng chạy lại, cười hi hi nói: ” Israel, ngươi mau mau nhìn đi, cánh của ta sửa xong rồi này! ” Ta ngơ ngác gật gật đầu: ” Ơ, hóa ra cánh của ngươi sửa xong rồi …… cái gì? Cánh của ngươi sửa xong rồi?! ”
Carlo dang rộng đôi tay, đôi cánh cũng theo đó mà đập nhanh vài cái: ” Đúng vậy đúng vậy, Tyrael điện hạ thực sự quá lợi hại rồi, chỉ vẫy nhẹ một cái là cánh của ta đã khỏi rồi! ” Nếu tay hắn để sát hai bên và tiếp tục đập cánh như thế nữa, thì đảm bảo y hệt con ruồi.
Ta nuốt nước bọt, nói nhỏ: ” Cái đó, Tyrael điện hạ, là ai vậy? ”
Carlo không đập cánh nữa, chỉ nhíu chặt lông mày, biểu tình y chang hai tên thiên sứ X ngốc lúc nãy: ” Ngươi có phải ở ma giới bị đánh đến quáng luôn rồi không? Ngay cả Tyrael điện hạ cũng quên? Người giữ cửa của thiên giới chúng ta đấy, cánh bị thương thì tìm người để sửa. Nếu không sẽ không thể trở về thiên giới. ”
Ta gật gật đầu, ơ một tiếng. Hóa ra là vậy, ta là người nhà quê lên thành phố.
Thiên đường phát đạt đến vậy.
Đương nhiên là cánh cũng có thể sửa rồi.
Ta hắng giọng, nhảy bổ qua đó, đặt một tay lên vai của Carlo, bắt đầu nhiều chuyện: ” Anh bạn này, nói cho huynh đệ biết, ngươi chết như thế nào vậy, huynh đệ chết quá oan uổng, bị một nữ nhân bỏ rơi thì không nói đi, lại còn bị tình địch trêu chọc, sau khi bị chọc ghẹo, lại còn bị xe tải đụng, thăng thiên …… ”
Lời còn chưa nói xong, Carlo đã đặt tay lên trán ta: ” Hôm nay ngươi điên thật đấy. Israel thân mến. Tử vong, cái từ này là dùng cho ác ma cùng thứ sinh vật hạ đẳng Titan, đối với tộc thiên sứ cao quý mà nói, chỉ có trở về nguyên thủy chứ không có tử vong. ”
Ta cười: ” Không phải không phải, trước lúc chết, không phải chúng ta đều là loài người sao? ”
Carlo lắc lắc ngón tay: ” Israel thân mến, thiên sứ chúng ta đều là hài tử của Jehovah , là chí tôn chí quý. Loài người là thứ gì vậy? Chưa từng nghe qua, thế nhưng, làm sao chúng có thể so sánh với chúng ta được chứ? Ngươi thật sự bị lú lẩn mất rồi, trở về nghĩ ngơi đi. ”
Hắn ta chưa từng nghe qua loài người? Đổ mồ hôi, không lẽ vào thời này, thượng đế vẫn chưa tạo ra loài người?
Thế nhưng, Jehovah? Tên gì vậy? Rất quen, ta khẳng định đã từng thấy qua ở đâu đó.
Nghĩ đến đây, đột nhiên cảm thấy có điều không đúng, tay vỗ vỗ lên đầu, ta tức giận rồi đấy. Ta X, cái tên tiểu vương bát đản này, dám nói như thế về chúa tể của địa cầu, lão tử nện vào mặt ngươi cho ngươi biết thế nào là sức mạnh của loài người ……
” Người tiếp theo, Israel ! ” Âm thanh trong cao truyền đến.
Tim ta đập trật mất một nhịp, sau đó cũng nghiêng người chạy qua đó, giơ tay thét lớn: ” Có!! ”
Cái này, bọn họ nhìn ta làm gì? Ngay cả Carlo cũng ……
Ta không quản bọn họ mà tự mình đi qua đó, đứng trước mặt người ăn vận hoa lệ nhất. Ngẩng đầu lên, trước mặt là cánh cửa La Mã theo phong cách châu Âu, nhìn thẳng về phía trước, chỉ thấy được sự vô tận không điểm dừng. Sắc tím từ trên đầu rọi xuống, càng thêm thắm đượm sắc màu rực rỡ mộng ảo. Trên hai trụ cửa, khắc đầy phù điêu bích họa, vài tên thiên sứ lo lắng tiến lên trước, xoay quanh trụ cửa.
Ta kinh ngạc, cây Kim Cô Bổng lớn quá.
Cánh của Tyrael tựa hồ lớn gấp hai lần của chúng ta và nó không có màu xám như của ta và Carlo. Nó cực lớn, trắng như tuyết, tỏa sáng lấp lánh dưới ánh chiều tà. Khuôn mặt của hắn khiến người ta không thể nào nhìn thẳng vào đó, thiên sứ mang phong thái của thần giới, khiến người ta phải kính trọng.
Tóc của Tyrael cũng là màu vàng kim, của ngươi cũng là màu vàng kim, nhưng tại sao ta nhìn ngược nhìn xuôi đều thấy màu không giống nhau? Ngươi thật giống đại X, màu tóc hắn là giống màu vàng, còn là vàng 24K nữa. Tên này thật sự quá đẹp.
Tyrael nói: ” Xoay người lại. ”
Ta thành thành thật thật mà xoay người lại, trong đầu nghĩ, bao của cây thủy thủ đeo ở hông hắn thật sự rất đẹp. Có ánh sáng lóe lên từ phía sau ta, lưng cảm thấy ấm áp, da thịt như xiết chặt lại, Tyrael ở phía sau nói: ” Được rồi, nguyện thiên đế Jehovah ở bên cạnh ngươi, hallelujah. ”
Ta kinh ngạc, phì một tiếng cố gắng nhịn cười, hóa ra Tyrael là thần phụ a.
Mới đi được hai bước, giọng Tyrael lại vang lên từ phía sau: ” Israel, kì hạn chịu phạt của ngươi vẫn chưa hết, không được về tầng trời thứ bảy, biết chưa. ”
Ta đáp tiếng cho có lệ rồi cắm đầu chạy về phía trước. Carlo chạy theo, bay qua bay lại ở bên cạnh ta, đôi cánh đập phạch phạch: ” Israel thân mến, đừng cứ chỉ lo đi như thế, rất khó coi đó. ”
Không lo đi thì làm cái gì? Không lẽ học giống ngươi, làm con ruồi bay bay khiến cơ thể người ta dính đầy lông vũ.
Nghĩ là nghĩ như vậy thôi, chứ ta chưa hề thưởng thức qua cảm giác khi bay lượn, trong lòng ngứa ngáy khó chịu, đôi cánh khẽ động đậy. Đôi cánh sau lưng dang rộng dưới ánh trăng, cái bóng phủ trên đám mây vừa thần thánh lại lộng lẫy. Đôi chân từ từ được nâng lên, cái bóng trên mặt đất dang cánh ra, đập nhẹ, tốc độ tuy chậm nhưng rất ổn.
Nhìn tầng mây phía dưới cách mình càng lúc càng xa, đại dương, ốc đảo, bầu trời vũ trụ hỗn độn xung quanh, thiên giới rộng lớn vô biên, thân là nhân loại, cảm giác sợ hãi cuồn cuộn ập đến, ta dừng lại không dám động đậy: ” Bây giờ chúng ta phải đi đâu? ”
Thiên sứ ruồi bay lại gần, một chân giơ thẳng ra, một chân hơi cong lại, xem ra có vẻ rất thích thú: ” Ta về tầng trời thứ nhất, ngươi đến tầng trời thứ hai. Ngươi cũng nghe Tyrael điện hạ nói rồi đấy, kì hạn chịu phạt chưa hết thì ngươi chỉ có thể đến tầng trời thứ hai. ”
Ta ngu thiệt rồi đó, cái gì mà tầng trời thứ nhất tầng trời thứ hai chứ?
Ruồi con thân mật hỏi: ” Israel thân mến, ngươi đừng nói với ta là ngươi quên sạch, ngay cả cửu trọng thiên cũng quên luôn rồi nha. ” Ta rất ngoan ngoãn mà gật đầu. Mắt hắn mở to, miệng há ra, giống như là nhìn thấy ta ăn gián không bằng: ” Israel, heo cũng có đầu óc mà sao ngươi lại không có chứ? Có phải ngươi đã ăn vong hồn quả mà Satan cho không? ”
Ta cười khan, chỉ biết gật đầu. Hết cách rồi, ta là một sinh viên điển hình của khoa vật lý, chưa từng đọc qua 《Thánh kinh》và 《Thần khúc》.
Carlo có vẻ rất đồng tình với ta, hắn giải thích tỉ mỉ cho ta hiểu, hắn nói có vẻ rất chuyên nghiệp khiến ta nghe đến nổi đầu hoa cả lên, theo cách hiểu của ta thì là như vậy: Trời phân làm bảy tầng, do bảy vị đại thiên sứ trưởng quản. Càng đi vào trong thì càng mạnh càng trừu tượng, cũng có nghĩa là loài người chúng ta là không thể thấy được. Càng đi ra ngoài thì càng yếu và càng vật chất hoá, cũng có nghĩa là loài người chúng ta có thể nhìn thấy được.
Nói tới nói lui, vẫn là coi thường loài người.
Ngự tọa của thượng đế là ở nơi sâu thẳm nhất, hai người ngồi phía trước ngài, người bên trái chính là Jesus thúc thúc của chúng ta, người ngồi bên phải, là sí thiên sứ mạnh nhất của thiên giới, tên là gì thì ông nội đây chưa có hỏi. Phía trước Jesus còn được vây quanh bởi quân đoàn thiên sứ của chín tầng trời, họ cũng rất mạnh. Quân đoàn thiên sứ của chín tầng trời cũng giống như trời, càng vào trong càng lại gần thượng đế thì càng mạnh, chính là sự tồn tại thuần ánh sáng. Những thiên sứ đẳng cấp thấp phải thông qua thượng ti thiên sứ của bọn họ để nhận được chỉ thị từ thượng đế. Bọn họ cũng có thể thông qua việc tự thân phấn đấu với tinh thần không lười biếng mà nâng cao giai cấp của mình, cứ một cấp một cấp tiến lên như thế, dễ quá, cấp càng cao chức quan càng lớn, ngân lượng cũng nhiều.
Phân loại của thiên sứ thì càng phiền phức, tổng cộng có ba cấp, thượng cấp gọi là giai cấp của thần thánh, phân làm sí thiên sứ, trí thiên sứ, tọa thiên sứ; trung cấp gọi là giai cấp của tử, phân làm chủ thiên sứ, lực thiên sứ, năng thiên sứ; hạ cấp gọi là giai cấp của thánh linh, phân làm quyền thiên sứ, mưu thiên sứ và một số thiên sứ khác.
Mà tên thiên sứ xui xẻo Israel bị ta ám này, cùng tên ruồi con kia, đều là thiên sứ cấp sáu, năng thiên sứ.
Năng thiên sứ là trưởng tử được thần tạo ra, còn là sinh sản theo đợt nữa chứ. Khi chiến đấu cùng ác ma, đám hài tử này đều là tiểu tiên phong, cho nên luôn ở lại giữa tầng trời thứ nhất và tầng trời thứ hai, đảm nhận nhiệm vụ canh gác cho thượng đế ba ba, đề phòng ác ma xâm nhập.
Ta thật sự rất buồn. Quả nhiên ngay cả khi ta chết rồi cũng bị trời đánh, đúng là trời không có mắt mà, ông nội đây dù có làm thiên sứ thì cũng phải làm một thiên sứ siêng năng được mọi người biết đến, chứ không phải lông vũ đen không ra đen trắng không ra trắng, lại còn bị người khác coi thường nữa chứ. Ông trời ơi, không lẽ quá đẹp trai cũng là cái tội sao?
Bất quá, bây giờ rốt cuộc ta cũng đã nhớ ra Jehovah là người như thế nào rồi. Hóa ra chính là ba ba của Jesus, người mà chúng ta gọi là chúa sáng tạo ra muôn vật, thượng đế. Trong đám thanh niên chúng ta, ngươi có thể không biết Jehovah, nhưng nếu ngươi nói ngươi không biết Satan, thì sẽ bị cả đám xem thường. Còn nữa , Satan có bảy người, lão đại tên là Lucifer, vua của ma giới.
Lucifer chỉ cần xuất hiện trong truyện tranh thiếu nữ, thì nhất định là đẹp trai đến nổi kinh thiên động địa quỷ khóc thần sầu, là sự kết hợp của tà ác cùng xinh đẹp, là thể tổng hợp của ánh sáng và bóng tối, có thể khiến cho các cô nàng chết mê chết mệt, còn đoạt đi không biết bao nhiêu trái tim của các phụ nữ trẻ. Lucifer chỉ cần xuất hiện trong các trò chơi, mười phần thì hết tám chín là mạnh đến kinh thiên động địa quỷ khóc thần sầu, chắc chắn là Boss mạnh nhất, có thể khiến cho bọn nhóc đánh đến chết đi chết lại mà vẫn không qua được. Nói không chừng lần này ta về thiên giới, nhiệm vụ chính là tiêu diệt Satan, sau đó trở thành vị anh hùng làm quang tông diệu tổ năng thiên sứ, hi hi hi.
Do đó ta hỏi: ” Carlo, cái đó cái đó, khi nào chúng ta mới có thể đến địa ngục để nhìn Lucifer đại nhân a? ”
Carlo cau mày: ” Địa ngục thì liên quan gì đến Lucifer điện hạ chứ? Lucifer điện hạ có phải nói muốn gặp là gặp được, bây giờ ngài căn bản không rời thần điện. Muốn gặp ngài cũng khó không thua gì muốn gặp Thần cả.”
Ta kinh ngạc: ” Đợi đợi chút, Lucifer không phải là ma vương sao, sao lại có thể …… ”
Carlo nói: ” Câm cái miệng quạ của ngươi đi! Ngoài trừ thần thì Lucifer điện hạ là người hoàn mỹ nhất, ngươi lại dám nói ngài là ma vương ~ Nếu ta mà mang mấy lời này lặp lại cho Raphael điện hạ nghe thì ngươi cứ đợi bị phạt thêm mấy trăm năm nữa đi.”
Ta lặng đi.
Không lẽ, thời không mà ta xuyên việt đến, cổ xưa đến thế sao?
Hóa ra vào lúc này Lucifer vẫn chưa đọa lạc, vẫn là cánh tay phải của thần, là sí thiên sứ đẹp nhất mạnh nhất. Im lặng. Vậy đợi đến khi y đọa lạc, thi cốt của ta cũng khô queo hết rồi. Ta cười gượng gạo: ” Ta hiểu rồi, vậy ngươi cũng nên nói cho ta biết, ta đã phạm tội gì vậy? ”
Carlo nói: ” Bởi vì ngươi cùng Metatron điện hạ, ân …… ” Nói đến đây, hắn đột nhiên oa lên một tiếng, chỉ tay lên bầu trời kêu lên, ” Cái đó, ngươi xem, ngươi xem nơi đó kìa ~~~ ” Ta nhìn theo hướng hắn chỉ, một đống đen thui, chả có gì hết.
Đang lúc ta muốn hỏi đó là cái gì, cúi đầu xuống, đã thấy Carlo đã biến thành một chấm đen nhỏ xíu.
…
…
…
…
…
Chú giải:
[1] Yểm yểm nhất tức: Hình dung hơi thở yếu ớt, như sắp chết vậy.
* Cái tên “Israel” bắt nguồn từ trong Kinh thánh Hebrew, Jacob, tổ phụ của dân tộc Do Thái, đã được đổi tên thành Israel sau khi chiến đấu với một đối thủ thần bí. Đất nước theo kinh thánh này của Jacob sau đó được gọi là “những đứa con của Israel” hay “Israelites”
* Jehovah: tức Thiên Chúa
* Raphael: Thánh Kinh mô tả đức Raphael là một trong bảy vị thiên thần hằng chầu kính trước mặt Thiên Chúa. Danh xưng Raphael trong tiếng Hy Bá có nghĩa là Thuốc của Thiên Chúa. Thiên Chúa đã phái ngài chăm sóc cho ông Tobias trong cuộc hành trình. Ngài cũng đã an ủi bà Sarah trong nghịch cảnh
* Metatron: Là tên một thiên thần trong đạo Do Thái và một số các phân nhánh của Cơ Đốc giáo và Hồi giáo (some branches of Christianity and Islam). Không có tài liệu tham khảo về ông trong kinh Cựu Ước (Old Testament) hay Tân Ước (New Covenant, New Testament). Mặc dù ông được đề cập đến trong một vài đoạn ngắn trong kinh Talmud, Metatron xuất hiện chủ yếu trong các văn bản bí ẩn của người Do Thái vào thời trung cổ và các bài viết bí mật dưạ trên kinh thánh cùng các nguồn bí ẩn khác. Trong truyền thuyết về Rabbinic, ông là vị thiên sứ cao cấp nhất và phụng sự như ngươì ghi chép của thiên giới, mặc dù không có sự thống nhất về xuất thân của ông, nhưng vẫn có sự thống nhất về vị trí của ông trong hàng ngũ thiên sứ cũng như sự tồn tại.
* Lucifer thì mọi người biết rồi nên khỏi giải thích, còn Carlo và Tyraple thì không tìm thấy thông tin, riêng những ai đã từng coi các phim liên quan đến kinh thánh hoặc game như Diablo thì có lẽ sẽ biết về Tyrael ^^