******* ĐÔI LỜI TÂM SỰ 

Trước khi vào truyện, xin phép nói đôi điều. (Mình không có ý công kích bất cứ ai). 
Khi tự mình đọc truyện, đọc bản convert và thấy "Ừ, đại khái là hiểu nội dung truyện". Nhưng khi thử bắt tay vào edit truyện mới nhận ra không đơn giản 😅 . Thứ nhất là vì mình không biết tiếng Trung. Có những từ ngữ mà bản convert hay thậm chí là dịch tự động (từ tiếng Trung) không có đúng nghĩa. 


Đã từng đọc qua 1 vài truyện edit không tốt, không đúng chính xác từ ngữ. Nếu như edit sai sẽ làm cho câu truyện bị khác đi, nội dung khác đi, khi đọc khá khó chịu và khó hiểu. Cách dùng từ, dùng câu văn tiếng Việt để diễn giải không được phù hợp sẽ làm cho nhân vật của tác giả thành một người khác, tính cách khác, nội dung cũng bị ảnh hưởng. 


Mình sẽ cố gắng diễn giải một cách dễ đọc nhất, với những từ không thể thay thế bằng tiếng Việt, sẽ giữ nguyên nghĩa Hán-Việt và chú thích giải nghĩa. 

Từ chương này, tác giả sẽ tập trung hơn vào chủ đề mỹ thực, chi tiết cách nấu món ăn, cảm quan và cảm nhận về hương vị của món ăn. Có những tên nguyên liệu, từ ngữ chuyên ngành nếu mà không tra cứu, không có kiến thức về ẩm thực thì quả thật rất khó để edit chính xác 😅 . Có thể sẽ có khá nhiều chú thích giải nghĩa (của mình, không phải của tác giả), mong là sẽ không làm mọi người khó chịu khi đọc. 

Mình rất mong có thể truyền tải 1 cách chính xác nhất về nội dung truyện, để mọi người có thể tìm hiểu thêm kiến thức về mỹ thực, nấu ăn, văn hóa.... 

Cảm ơn đã đọc *********************

 

 

Chương 7. Muốn ăn tráng miệng


Trên đường trở về, Vu cô cô không nhịn được mà hỏi: “Còn chưa có ăn no sao? Không cần ngại ngùng làm gì, nếu ăn chưa no thì cứ lấy thêm là được. Đồ ăn có sẵn thì cần gì phải làm khổ chính mình.” 

Vu cô cô thực hiện chính sách lười biếng đến cùng, dù mùi vị không ngon cũng không sao hết. 

Không cần chính mình nấu, chỉ cần không tệ tới mức không nuốt nổi, thì thế nào cũng được. 

Tiêu Niệm Chức cảm thấy ý nghĩ này của Vu cô cô cũng khá tốt. Giống như lúc trước cô mở tiệm cơm nhỏ, còn thường xuyên gọi cơm hộp ở bên ngoài. 

Đôi khi là để thay đổi khẩu vị, cũng để xem hương vị nhà người khác nấu thế nào. 

Đôi khi, đơn giản là do lười biếng mà thôi. 

Đối mặt với sự nghi hoặc của Vu cô cô, Tiêu Niệm Chức nhanh chóng giải thích nói: “Ta thấy vừa lúc có sữa bò, liền nghĩ sau khi ăn cơm xong nên ăn điểm tâm ngọt, định tự làm để chúng ta ăn vào buổi chiều.” 

Vừa nghe thấy là điểm tâm ngọt sau bữa cơm, Vu cô cô chợt dừng bước, có thể thấy là bà cũng hứng thú với thứ này. 

Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT 
 


Đương nhiên, vấn đề thứ này là do Tiêu Niệm Chức làm ra. 

Nếu trình độ chỉ như bữa trưa kia, Vu cô cô thà rằng đi "chèo thuyền câu cá" còn hơn. 

Vu cô cô nỗ lực duy trì sự dè dặt của một sư phụ, nhưng mà khóe môi lại hơi nhếch lên bộc lộ tâm tình vui vẻ: “Đồ vật ở trong phòng bếp nhỏ không được đầy đủ, nếu thiếu cái gì thì cứ nói với ta.” 

Thấy Vu cô cô không phản đối, Tiêu Niệm Chức nhanh chóng đáp lại: “Vâng ạ, cô cô.” 

Khi hai người quay về thì thấy Tiêu tư nghiệp đang đứng ở bên cạnh vườn rau. 

Đối phương vì để tránh bị hiểu lầm, cũng không có tới khu ký túc xá của các nàng. 

Nhìn thấy người đã trở lại, trên tay còn cầm theo đồ vật, Tiêu tư nghiệp cũng không hỏi gì mà chỉ đưa gói đồ trên tay ra. 

Thấy Tiêu Niệm Chức không tiện cầm lấy, Tiêu tư nghiệp lại đưa cho Vu cô cô: “Làm phiền cô cô.” 

Vu cô cô lắc đầu tỏ vẻ không phiền; “Không sao đâu, đây là đồ đệ của ta.” 

Thấy Tiêu Niệm Chức tò mò nhìn nhìn gói đồ, rồi lại nhìn mình, Tiêu tư nghiệp cười hiền từ: “Bên trong có một số đồ dùng cần thiết hàng ngày mà ta đã nhờ quản gia chuẩn bị. Không biết có đủ hay không, nếu không đủ thì cứ nói với đại bá, đại bá sẽ cử người đi mua cho cháu.” 

Đối phương có ý tốt, Tiêu Niệm Chức vội ngoan ngoãn cúi đầu cảm ơn: “Đa tạ đại bá.” 

Tiêu tư nghiệp ngập ngừng một lúc, bất đắc dĩ cười cười: “Cháu đó, cái đứa nhỏ này, là người một nhà không cần khách khí như vậy. Chờ đến cuối tháng lúc học viện cho nghỉ phép, ta sẽ tới đón cháu về phủ, gặp mặt các huynh đệ trong nhà.” 

Tiêu tư nghiệp nói xong, liền ho khan hai tiếng, cổ họng có vẻ không thoải mái. 

Tiêu Niệm Chức quan tâm hỏi han mấy câu, biết ông ấy bị cảm lạnh, cô nhắc ông sớm đi gặp đại phu để khám bệnh. 

Tiêu tư nghiệp cảm thụ sự vui sướng khi được cháu gái quan tâm. Lúc này ông mới mơ hồ hiểu rõ, thời trẻ lúc vợ ông còn sống, vẫn luôn nói mãi tới chuyện sinh con gái tri kỷ thế nào. 

Lại dặn dò Tiêu Niệm Chức thêm vài câu, Tiêu tư nghiệp liền đi làm việc của chính mình. 

Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT


Sau khi hai người trở về, Vu cô cô đặt đồ lên bàn ở trong sân, nói với Tiêu Niệm Chức về thời gian làm việc buổi chiều: “Mau trở về nghỉ ngơi đi, muốn làm cái gì thì chờ sau khi ngủ một giấc, dậy làm vẫn kịp. Tới giờ Thân, chúng ta lại đi tưới nước.” 

Buổi chiều 3 giờ mới đi làm, đây là công việc thần tiên gì vậy?! 

*Giờ Thân là từ 15h - 17h 

Tiêu Niệm Chức cảm thấy chính mình đã bị chìm đắm vào rồi, căn bản không muốn đi thực đường làm nữa! 

Vu cô cô nhanh chóng trở về phòng nghỉ ngơi. Tiêu Niệm Chức cũng không vội làm gì, đem đồ mang vào phòng bếp nhỏ, sau đó về phòng rồi tiến vào phòng bếp mỹ vị. 

Tiêu Niệm Chức chuẩn bị làm món tráng miệng khoai viên, chẳng qua là còn thiếu chút đồ. 

Hiện giờ khoai lang đỏ, khoai tây gì đó đã được lan truyền tới Đại Tấn, nhưng cây sắn thì vẫn chưa có, cho nên muốn có tinh bột sắn thì phải nhìn xem phòng bếp mỹ vị có hay không. 

*Củ sắn còn được gọi là khoai mì. 

Các gia vị trong phòng bếp mỹ vị đều đầy đủ hết, tinh bột được đựng trong túi 150g, cũng đủ dùng rồi! 

Nếu đã có tinh bột sắn, thì các loại gia vị cơ bản như đường cũng chắc chắn có. 

Phòng bếp mỹ vị sẽ tự động bổ sung các loại gia vị đến mức giới hạn vào lúc 12 giờ đêm mỗi ngày. 

Nếu mà không sử dụng thì sẽ mặc định không bổ sung mới, nhưng đồ vật trong đây cũng có thể mang ra bên ngoài. 

Các gia vị khác vẫn vậy, nhưng phần hạt tiêu và lá trà ngày hôm qua thì Tiêu Niệm Chức đã lấy ra và lặng lẽ cất đi. 

Cho dù là để tạo ân tình, hay là để chính mình ăn, thì đây đều là mặt hàng đắt tiền. 

Ngày hôm qua phòng bếp cho một gói nhỏ 20g trà Thiết Quan Âm, hôm nay đổi mới nguyên liệu có trà Phổ Nhĩ. 

Nguyên liệu nấu ăn trong phòng bếp mỹ vị là quy định theo định lượng tiêu chuẩn 1 ngày 3 bữa cơm. Dù có được đổi mới vào 12 giờ đêm thì nguyên liệu cũ vẫn được giữ lại. 

Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT


Hiện giờ trong tủ lạnh của phòng bếp mỹ vị, vẫn còn có một cái bánh bột mì mỡ hành, hai lá rau xà lách, hai miếng chân giò hun khói. Thêm một cái vỏ bánh RouJiaMo, một miếng thịt ba chỉ, một cây ớt xanh, một túi gạo nhỏ, một con cá, hai củ khoai lang tím, một vại bia. 

*Đã phải tra cứu nhiều lần từ ngữ gốc tiếng Trung để viết chính xác tên đồ ăn được nhắc đến. Ai muốn biết thêm thông tin món ăn có thể tra google (Ví dụ: bánh RouJiaMo là gì)



Trừ mấy thứ này ra, còn có thêm hai quả xoài. 

Khi Tiêu Niệm Chức nhìn thấy quả xoài, phản ứng đầu tiên là …… 

Dương chi cam lộ! 

Nhất định phải là dương chi cam lộ! 

Tuy nhiên, hiện giờ không có mấy nguyên liệu như quả bưởi, bột báng nên là tạm thời không làm được. 

Dù sao quả xoài cũng có thể để lâu, Tiêu Niệm Chức quyết định để sau vậy. 

Đem những nguyên liệu cần dùng lấy ra, lại đem lá trà và hạt tiêu được đổi mới của ngày hôm nay ra, Tiêu Niệm Chức đi tới phòng bếp nhỏ. 

Khoai sọ và bí đỏ đã được hấp chín, có thể dùng trực tiếp, Tiêu Niệm Chức chỉ cần đi hấp chín khoai lang tím được lấy ra từ phòng bếp mỹ vị là được. 

Trong lúc chờ hấp khoai lang tím, Tiêu Niệm Chức tranh thủ đem khoai sọ và bí đỏ đi làm trước. 

Chờ đến khi khoai lang tím được hấp chín, thì một phần của khoai viên là khoai sọ viên và bí đỏ viên đã làm xong, đã được luộc chín và nhúng qua nước lạnh. 

Khoai sọ và bí đỏ đã hấp chín, nghiền nhuyễn rồi bỏ thêm đường và tinh bột sắn vào rồi vo viên. Sau khi nấu chín, nhúng qua nước lạnh sẽ càng dẻo dai, đàn hồi. 

Thực hiện theo các bước trước đó, đem khoai lang tím đã nấu chín nghiền nhuyễn, cho thêm đường và tinh bột sắn, vo viên, nấu chín, nhúng qua nước lạnh. 

Màu tím quyến rũ, màu vàng rực rỡ và màu trắng như tuyết, đều bị Tiêu Niệm Chức bỏ vào một cái bát nhỏ tinh xảo. Ba màu sắc hòa quyện vào nhau, mềm mại đàn hồi, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta thấy ngon miệng rồi! 

Sữa bò tươi sau khi đun sôi, cũng đã được làm nguội bằng cách ngâm trong nước giếng lạnh. Tiêu Niệm Chức đổ sữa vào trong chén, từ từ trộn lẫn với 3 loại khoai viên sắc màu. 

Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT 

Những quả đào xuân được hái trên núi lúc sáng, đã được gọt bỏ vỏ rồi cắt thành hạt lựu nhỏ, cũng được bỏ vào trong bát. 

Màu hồng nhạt tươi mới, mang theo cảm giác ấm áp của mùa xuân, cùng với màu trắng tinh khiết của sữa bò, thêm khoai viên đầy màu sắc . Tất cả hòa quyện vào nhau, tạo nên hương thơm ngọt ngào đặc trưng của món tráng miệng ngọt. 

Tiêu Niệm Chức khẽ hít một hơi, cảm thấy hương vị cũng không tồi, nhưng lại cảm thấy là còn thiếu thiếu cái gì đó. Sau đó, cô lại đi vào phòng bếp mỹ vị. 

Tìm tìm kiếm kiếm, cuối cùng cũng tìm thấy hai gói đậu đỏ chế biến ở trong ngăn đựng gia vị. 

Đây là gói nguyên liệu chế biến sẵn dùng cho đồ ngọt, thuộc về khu gia vị. 

*Đậu đỏ chế biến: là loại đóng gói, đóng hộp đã được nấu chín, có loại nguyên hạt hoặc nghiền nhuyễn. Có thể ăn liền trực tiếp, dùng để chế biến các món tráng miệng. 


Tiêu Niệm Chức lúc còn ở hiện đại, khi lười biếng cũng đã sử dụng nó cho nên mới mơ hồ nhớ tới có thứ này. 

Sau khi đi ra, cho vào mỗi bát một ít đậu đỏ rồi khuấy đều, để cho mùi hương của đậu đỏ và sữa bò khoai viên hòa quyện vào nhau. Từ từ tỏa ra hương thơm ngọt ngào đậm đà hơn. 

Thấy hương vị thơm ngon của sữa bò khoai viên tỏa ra, Tiêu Niệm Chức hài lòng gật gật đầu. Đồng thời phòng bếp mỹ vị cũng phát ra lời nhắc nhở tăng điểm kinh nghiệm. 

【 Giá trị kinh nghiệm của Phòng bếp mỹ vị +6, khoảng cách thăng cấp còn cần 36 điểm kinh nghiệm. 】 

Vu cô cô ngủ trưa mỗi ngày, khoảng chừng thời gian một nén hương. 

*Khoảng 45-60 phút 

Đến giờ tỉnh dậy, phát hiện ra Tiêu Niệm Chức đang bận rộn trong căn bếp nhỏ. Bà tò mò đi qua, vừa đến cửa đã ngửi thấy một mùi hương ngọt ngào thoang thoảng trong không khí. 

Có mùi hương của quả đào đầu xuân, có mùi thơm của sữa bò, còn có một mùi thơm khác. 

Vu cô cô không thể nói đó là gì, nhưng ngửi thấy rất ngọt, nó làm cho tất cả các mùi hương trong căn bếp, đều theo đó mà tăng lên càng ngọt ngào. 

Vu cô cô càng tò mò hơn, không nhịn được mà đi tới gần, hỏi: “Đang làm cái gì sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play