Ánh hoàng hôn chiều tà trải đầy mặt đất, ánh nắng từ trên trời phản chiếu xuống hai chữ "Kinh Thành" trên tường thành một cách đặc biệt rõ ràng. 

Tiêu Niệm Chức đứng cách cửa thành không xa, nhìn tường thành nguy nga, nét mặt điềm tĩnh, trong lòng lại đang dậm chân chửi cha nó. 

Chẳng qua là cô chỉ lười biếng mấy ngày, đem thời gian buôn bán của nhà hàng nhỏ sửa thành nửa ngày, thế mà ông trời lại trộm đưa cô về thời cổ đại ? 

Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT 

Đưa đến cổ đại thì cũng được đi, còn đưa đến một quyển truyện ngược văn mà cô đã xem qua, thay thế cho nữ chủ! 

Cái loại truyện toàn văn có 100 chương này , có tới 99 chương ngược nữ chủ, chỉ có nửa chương là ngược nam chủ, dư lại nửa chương là hai người HE kết thúc ngược văn! 

Nữ chủ truyện gốc ngoài ý muốn thức tỉnh bản thân và sợ hãi trước âm mưu đẫm máu. Linh hồn 21 gam của nàng mang theo thân xác hơn 100 cân bỏ chạy suốt đêm, để lại thân thể còn 80 cân không có ai tiếp quản. 

*Đơn vị 1 cân bên TQ = khoảng 1/2kg quốc tế. 100cân =50kg, 80cân = 40kg 

Sau đó, Tiêu Niệm Chức liền tới rồi. 

Tin tức tốt là, nguyên chủ hiện giờ vừa mới tới cổng thành, còn chưa gặp được nam chính, cho nên mọi bi kịch còn chưa có bắt đầu. 

Tin tức xấu là, thời gian còn chưa đến 1 nén nhang nữa, nam chính nguyên tác trở về thành làm việc, đi qua cửa thành, nhìn sườn mặt Tiêu Niệm Chức có vài phần tương tự với bạch nguyệt quang của hắn ta, trực tiếp liền bắt người đem về, nuôi làm ngoại thất. 

Kể từ đó liền bắt đầu, là người hay là là chó đều có thể tới ngược nữ chính mỗi ngày. 

Mãi cho đến cuối cùng, nữ chính bị ngược tới mức mất đi nửa cái mạng, nam chính rốt cuộc cũng hoàn toàn tỉnh ngộ, sau đó cùng nữ chính HE. 

Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT 

Nữ chính gian khổ suốt một đường từ Sâm Châu tới đây, tới đến cửa thành rồi, rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm, vốn chỉ là nghĩ tạm thời nghỉ ngơi một chút. 

Kết quả, trời xui đất khiến, vô tình cùng nam chính đụng mặt.



Tiêu Niệm Chức nhìn chằm chằm cửa thành vài lần, quyết định chạy trước rồi nói sau! 

Với cái cốt truyện này, chó tới thì phải chạy! 

Cửa thành người đến người đi, Tiêu Niệm Chức quan sát trong chốc lát, lên xe bò của một đôi vợ chồng già có mặt mày hiền hậu, đi theo họ ra ngoài thành. 

Khoảng cách từ cổng thành cho tới Quốc Tử Giám nơi mà nguyên chủ muốn đến cậy nhờ thế bá* , đại khái là cách khoảng 5km, Tiêu Niệm Chức cảm thấy, có xe thì trả tiền, không nên đi bộ làm gì. 

*Thế bá : bác trai trong dòng họ 

Trong bao quần áo của nguyên chủ còn có một ít tiền xu, cũng có thể trả nổi tiền xe. 

Mới vừa đi được một đoạn, liền nghe thấy cách đó không xa có người hô to: “Quý nhân đi ra ngoài, người đi đường mau tránh ra!” 

…… 

Hai tên thủ vệ ăn mặc giống nhau, cưỡi ngựa hô to, vừa đi vừa quát mắng xua đuổi. 

Nghe thấy động tĩnh, Tiêu Niệm Chức da đầu tê dại, thầm nghĩ: Chẳng lẽ là nam chính trong nguyên văn xuất hiện sớm ? 

Tiêu Niệm Chức cũng là người từng xem qua không ít tiểu thuyết, biết rằng có một số cốt truyện không thể đảo ngược. Không phải là chưa từng có những cô gái xuyên sách phản nghịch, sau khi xuyên vào trong sách thì tự tay xé nát cốt truyện. 

Nhưng mà một khi đã phản nghịch, thì cốt truyện cũng nối tiếp phản nghịch, tức là muốn ấn đầu để nam nữ chủ HE. 

Nghĩ tới loại khả năng này, Tiêu Niệm Chức từ trong bao quần áo lấy ra một tấm vải cũ, người khẽ nằm xuống xe, sau đó dùng tấm vải cũ che kín đầu và mặt. 

Tuy rằng không biết làm thế này có hữu ích hay không, nhưng là chữa ngựa chết thành ngựa sống đi. 

*Chữa ngựa chết thành ngựa sống: ý nói cứu vãn một sự việc không có kết quả tốt đẹp. 

Bây giờ là tháng sáu, gió xuân thổi nhè nhẹ, trùm mặt như thế này cũng không quá ngột ngạt. 

Ông lão đánh xe vừa nghe thấy có quý nhân, sợ tới mức vội đánh xe bò vào sát mép đường. 

Mới vừa dừng xe, thì có hai con ngựa phi ngang qua, làm bụi đất bay lên mù mịt. 

Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT 

Tiêu Niệm Chức cảm giác được có bùn đất rơi trên mu bàn tay, không khỏi âm thầm cảm thấy may mắn vì mình đã thông minh che mặt trước đó. 

“Đây là vị quý nhân nào? Lại phô trương lớn như vậy?” Một số người qua đường cũng cùng đi theo né tránh, tò mò lẩm bẩm. 

Người bên cạnh thọc hắn một cái : “Đừng có nói bậy, nghe nói là Ngụy vương gia.”


“Là Vương gia sao, đó là người rất cao quý.” 

…… 

Xe ngựa của quý nhân đã tới gần, mọi người cũng không dám lớn tiếng nghị luận, có người thậm chí còn không dám ngẩng đầu lên. 

Lộc cộc, lộc cộc. Tiếng vó ngựa thong thả tới gần, nghe khá là yên bình. 

Tiêu Niệm Chức nghĩ thầm, nghe có vẻ như không phải là nam chủ trở về làm việc, không giống tư thế vội vã trở về thành! 

Hơn nữa, vừa rồi còn có người nói, đây là vệ binh của Ngụy vương gia, điều này càng làm cho Tiêu Niệm Chức thêm hoài nghi đây chắc hẳn không phải là nam chủ nguyên văn. 

Tuy nhiên, để phòng ngừa phát sinh ngoài ý muốn, cô không vén tấm vải cũ ra để nhìn xem. 

Cũng liền bỏ lỡ, Ngụy vương gia ở trên xe ngựa, vén rèm xe ngựa, thản nhiên nhìn thoáng qua bọn họ. 

Ngụy vương gia nhanh chóng thu hồi ánh mắt, khẽ thở dài một tiếng. 

Gã sai vặt đi theo hầu hạ - Lai Thuận tò mò hỏi một tiếng: “Gia nhìn thấy  gì vậy ạ?” 

Ngụy vương khẽ nhắm mắt lại, lại lần nữa nhẹ thở dài, nói: “Lần sau đừng có lộng hành phô trương như vậy, quấy rầy sự yên bình của bá tánh. Ta thấy ở bên kia có một cô nương nhỏ tuổi có vẻ là vội vã ra khỏi thành tìm đại phu. Ta đoán là cô nương ấy sẽ có chút tức giận." 

Nói xong lại xua tay: “Để cho bọn họ đi trước đi, không cần bận tâm đến bổn vương.” 

Lai Thuận vừa nghe, trước tiên là nói Vương gia thiện tâm, sau đó liền đi thu xếp.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT 

Tiêu Niệm Chức cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì, cô còn tưởng rằng mình sẽ phải đợi cả buổi sáng, trong lòng còn đang thấp thỏm, lo lắng không biết liệu mình có gặp phải nam chính nguyên văn hay không, thì hộ vệ của Ngụy vương liền đi tới bảo bọn họ đi trước đi. 

Ông lão đánh xe tay run run giơ roi lên. 

Con bò già "um" lên một tiếng, chầm chậm đi phía trước. 

Tiêu Niệm Chức tò mò, khẽ vén một góc tấm vải cũ, chỉ thấy một chiếc xe ngựa xa hoa sang trọng đỗ ở cách đó không xa, quả nhiên là đang nhường đường cho mọi người đi ra ngoài. 

Nhìn thấy cảnh này, Tiêu Niệm Chức thầm nghĩ: “Người này cũng không có điệu bộ của quý nhân.” (ý là khen Ngụy vương không kiêu ngạo hống hách

Gần như là cùng lúc đó, một giọng nói vang lên bên tai và một giao diện hiện ra trước mặt. 

【 Phòng bếp mỹ vị đã được kích hoạt lại, đang bắt đầu khởi động……】 

…… 

Tiêu Niệm Chức nhìn màn hình lặp đi lặp lại khởi động mà chưa thành công, có chút lo lắng thấp thỏm. 

Cũng may mắn là, thời điểm khi mà xe bò chầm chậm tới trước cổng Quốc Tử Giám, cuối cùng cũng thành công! 

【 Phòng bếp mỹ vị khởi động lại thành công, hoan nghênh ký chủ có thể ra vào bất cứ lúc nào nha~】 

【 Cấp độ hiện tại của phòng bếp mỹ vị: cấp 1 】 

Cái bàn tay vàng Phòng bếp mỹ vị này, đã trói định với Tiêu Niệm Chức lúc còn ở hiện đại. Khi đó Tiêu Niệm Chức đã nỗ lực rất lâu, rốt cuộc cũng đem cấp bậc lên tới cấp 99. 

Hiện giờ khởi động lại, khác gì một lần nữa quay trở lại trước ngày giải phóng. 

Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT 

Tiêu Niệm Chức còn chưa kịp cảm thán cái gì, liền nghe thấy bà lão gọi nàng: “Tiểu nương tử, đã đến nơi rồi.” 

“Ai!” Tiêu Niệm Chức thanh thúy đáp lời, đồng thời nhanh chóng bò dậy từ trên xe, trả hai văn tiền xe cho vợ chồng ông lão, sau đó mới đi tới phía Quốc Tử Giám. 

Thế bá mà nguyên chủ muốn đến nương nhờ chính là Tư nghiệp của Quốc Tử Giám, chức quan không tính là cao, nhưng mà là người đọc sách, vẫn là có thân phận địa vị. 

Cho nên, nếu có ông ấy chăm sóc thì cuộc sống của mình hẳn là không tồi đi? 

Nếu không được thì thôi, cô cũng đã có một phòng bếp mỹ vị rồi. 

Trong lúc Tiêu Niệm Chức còn đang suy nghĩ lung tung thì người đã đi tới cổng Quốc Tử Giám rồi. 

Người trông coi cửa thư viện là hai đại bá nhìn tóc đã bạc trắng rồi, Tiêu Niệm Chức cũng không dám xem thường bọn họ. 

Bởi vì trong bọn họ có rất nhiều người đã từng là tiến sĩ ngũ kinh, học sĩ các loại. Tuy rằng không đến mức nói tất cả đều là nhà sư quét rác, nhưng đều không thể khinh thường. 

Tiêu Niệm Chức đi qua, đầu tiên là chắp tay thi lễ chào hai vị đại bá, sau đó mới thanh thúy lên tiếng: “Xin hỏi Tiêu Trác - Tiêu tư nghiệp có ở đây không? Ta là cháu gái ruột trong tộc của ông ấy, Nguyên Nương của Tiêu gia." 

Nguyên chủ chỉ mới mười lăm tuổi, khuôn mặt mềm mại nhỏ xinh. Sau Tiêu Niệm Chức xuyên tới, dung mạo được đồng hóa thay đổi rất nhiều, mặt trái xoan, đôi mắt quả vải khiến cho cô thoạt nhìn càng nhỏ bé. 

Cổ nhân thành hôn sớm, hai vị đại bá không khỏi có chút thương cảm khi thấy tiểu cô nương bằng tuổi cháu gái mình, phát sinh vài phần từ ái. 

Một người cùng Tiêu Niệm Chức nói chuyện, bảo nàng đừng có lo lắng, cũng đừng khẩn trương, còn một người đã đi tìm Tiêu tư nghiệp.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play