Sau khi đã xử lý sạch sẽ nội tạng và mang cá, Tiêu Niệm Chức dùng kéo để cắt trên thân cá từ chỗ bụng lên đến phần sống lưng cá, rạch từng đoạn, như vậy có thể tránh cho cá bị nhảy lên do sự phản ứng của các tế bào thần kinh khiến cho nước nóng hoặc dầu nóng bị bắn tung tóe ra ngoài.
*Đoạn này tác giả mô tả hơi phức tạp chứ đơn giản là cứ dùng dao khía vài đường trên thân cá cả 2 bên, khía bề ngang từ sống lưng xuống phía bụng cá. Làm như vậy khi nấu canh hay là chiên rán nguyên con, cá sẽ không bị cong thân (do 1 bề mặt được tiếp xúc nhiệt độ cao, các thớ thịt bị co lại).
Xử lý xong cá, Tiêu Niệm Chức lại nhanh chóng nấu nước sôi, đem lá trà đi pha.
Lá trà mà hôm nay Phòng bếp mỹ vị cung cấp là trà hoa nhài.
Loại trà này kết hợp với hoa quả tươi là thích hợp nhất, sau khi hòa quyện vào nhau sẽ tạo ra trà hoa quả thơm ngon.
Hiện giờ đang vào mùa của đào xuân, thôn trang của Vu cô cô cũng có cây đào. Buổi sáng nay trù nương đã hái một ít, đang để ở một bên.
Chốt lại, sau khi ăn cơm xong thì tráng miệng ngọt cũng có.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Hai người mau chóng đem các nguyên liệu nấu ăn đều sơ chế tốt, Tiêu Niệm Chức bắt đầu nổi lửa nấu cơm.
Món mà cô nấu đầu tiên chính là canh xương sườn củ mài, bởi vì món này cần phải nấu bằng lửa nhỏ, hầm từ từ, hương vị sẽ càng thêm ngon, xương sườn cũng sẽ chín mềm ngon miệng.
*Củ mài còn được gọi là khoai mài, khoai từ, củ từ.
Sau khi đem canh đi hầm nhỏ lửa, Tiêu Niệm Chức lại nhanh chóng đi làm gà xào dầu hành.
Món này có chút kiểm tra tay nghề và kinh nghiệm, bởi vì là xào thịt gà sống, chỉ cần xào không kỹ thì cả nồi sẽ có mùi tanh.
Nhưng nếu trước đó ướp qua thịt gà, sẽ tránh được rất nhiều phiền toái.
Sau khi dầu nóng, cho hành lá cắt khúc vào chảo, đem mùi hương của hành tiết ra, chờ đến khi chiên hành hơi cháy xém thì vớt ra, tiếp đó tranh thủ chảo dầu còn nóng mà cho gà vào, nhanh tay đảo qua đảo lại.
Món này cần phải nấu một lúc mới chín, Tiêu Niệm Chức quay ra đi lấy một cái nồi khác, nổi lửa thêm dầu.
*Nay tác giả không nói chi tiết cách làm các món vì nu9 chỉ đang nấu cơm nhà, nhiều món cùng lúc.
Động tác của cô quá nhanh, trù nương cảm thấy hai mắt của mình nhìn tới mức không đủ dùng, nàng thậm chí còn không biết mình có thể trợ giúp cái gì.
Suy nghĩ một chút, trù nương đi đến đứng ở bàn nguyên liệu chờ nấu, như vậy Tiêu Niệm Chức cần cái gì, chỉ cần gọi một tiếng, là nàng có thể giúp đưa qua.
Tiêu Niệm Chức lúc trước là người từng mở quán ăn, lúc bận rộn là rất bận, cho nên cô đã quen với việc tự mình làm nhiều việc.
Cô không quen với việc có người trợ giúp như bây giờ.
Vì vậy, rất nhanh trù nương nhận ra mình giống như là dư thừa.
Cá kho rất dễ làm, chủ yếu là xem cách pha nước sốt kho tàu như thế nào, và còn phải kiểm soát tốt lượng đường.
Khi ăn cá kho sẽ có vị mặn và hơi ngọt. Nếu mà cho quá nhiều đường, nước canh kho sẽ đặc sệt, nhưng sẽ không thấy được vị ngon.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Cá kho cũng rất nhanh được cho vào nồi nấu nhỏ lửa, sau đó Tiêu Niệm Chức đi làm thịt thăn chua ngọt.
Thực tế có rất nhiều cách làm thịt thăn chua ngọt, mỗi cách làm đều có đặc sắc riêng.
Tiêu Niệm Chức thích dùng sốt cà chua làm sẵn, đương nhiên ở thời hiện đại, đôi khi cô cũng sẽ tự mình làm sốt cà chua.
Bởi vì chính mình làm có thể đáp ứng được khẩu vị cá nhân.
Nhưng mà, đồ do Phòng bếp mỹ vị cung cấp cũng không tồi.
Vừa rồi nhân lúc trù nương đang xử lý thịt thăn, Tiêu Niệm Chức đã đem những gia vị mà mình cần, lấy ra từ Phòng bếp mỹ vị, đặt ở nhiều chỗ khác nhau trước bếp.
Cũng không có nhiều loại gia vị, sẽ không làm người khác chú ý.
Trước khi xào nốt món rau xanh, Tiêu Niệm Chức rửa sạch quả đào, lấy muối cẩn thận chà xát vỏ quả rất nhiều lần, rồi đem rửa sạch bằng nước mấy lần để chắc chắn lớp vỏ đào đã được rửa sạch.
Bởi vì cần phải nấu vỏ quả đào, để kích phát ra mùi hương đào, cho nên quá trình rửa sạch cần phải chú ý một chút.
Nấu nước sôi, đem vỏ quả đào bỏ vào nấu trước, sau đó mới cho thịt quả vào, rồi thêm đường phèn, nấu lửa nhỏ một lúc cho đến khi đường phèn đã tan ra, là có thể dùng được.
Vỏ đào được vớt ra, còn về thịt quả có thể ăn nguyên miếng hoặc là nghiền nát thành dạng tương mứt.
Tiêu Niệm Chức thích giữ nguyên, cho nên chỉ đem vỏ đào bỏ đi, còn lại để sang một bên chờ nguội, rồi sẽ hòa cùng với trà nhài đã pha.
Mùi thơm của đào, trà đào tươi mát đã sẵn sàng để phục vụ!
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Trong lúc chờ đào nguội, Tiêu Niệm Chức cũng không nhàn rỗi mà tranh thủ bắt đầu xào rau.
Rau đã xào xong, thịt gà cũng sẵn sàng ra nồi. Hồ quản sự và mấy đứa hầu, đã sớm bị mùi hương này làm phát thèm, nhưng bọn họ cũng ngại ngùng không dám tới gần.
Dù sao hôm nay thôn trang cũng có khách. Nhưng càng tránh ra xa, mà vẫn ngửi thấy mùi hương, lại càng bị tra tấn.
Bởi vì không có nhiều món, cho nên trù nương cũng không kêu Hồ quản sự giúp, chính mình có thể bưng đi.
Trù nương bê rau xào và thịt thăn chua ngọt đi trước, lúc nàng đang đi tới, thì Vu cô cô cùng Tiêu tư nghiệp đang nói về chuyện công việc, nói tới……
Vấn đề đường ống tưới nước mà lúc trước Tiêu Niệm Chức nói tới.
Chuyện này, Vu cô cô không chỉ nói với Tiêu tư nghiệp, mà còn nói với Dư tế tửu.
Rốt cuộc, muốn có ống nước thì cũng cần sự giúp đỡ từ họ.
Nếu bọn họ không giải quyết được, Vu cô cô quyết định gửi thư vào trong cung, xin Hoàng Thượng giúp đỡ.
Tất nhiên, Vu cô cô cũng không gạt bỏ công lao của Tiêu Niệm Chức. Là chủ ý của ai, ý tưởng của ai, bà đều sẽ nói ra.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Đầu bếp nữ còn chưa thấy, mùi thơm ngọt của thịt thăn chua ngọt đã bay tới.
Vu cô cô vừa ngửi đã biết đồ ăn làm xong rồi, bà cười nói: “Ta ngửi thấy có chút ngọt, chắc là món ăn có vị ngọt. Ngẫm lại đúng là tri kỷ, mọi chuyện đều nghĩ tới ta.”
Lời này có chút khoe khoang, tuy rằng lý trí của Tiêu tư nghiệp biết, ông nên cảm thấy vui khi Vu cô cô đối xử tốt với Tiêu Niệm Chức.
Nhưng mà, không chịu nổi sự ganh tị trong lòng!
Ông cảm thấy bản thân mình cũng không thể thua, nên lại nhắc lại chuyện cũ: “Tưởng Tưởng đứa nhỏ này, quả thật là tri kỷ. Hôm trước chỉ mới nghe thấy ta ho khan hai tiếng, liền nghĩ tới việc nấu canh lê cho ta, đúng là đứa bé ngoan.”
Vu cô cô:.
Ta phi!
Vu cô cô cảm thấy chính mình cũng không thể nhận thua, cho nên bà cũng rất mau kể chuyện ngày đầu tiên Tiêu Niệm Chức tới hậu viện, mang bánh màn thầu kẹp trứng cho bà: “Ngày đầu tiên tới hậu viện, Tưởng Tưởng liền làm đồ ăn khuya mang về cho ta. Hiện giờ ta vẫn còn nhớ hương vị đó, rất thơm.”
Vu cô cô vừa nói vừa híp mắt lại, chìm vào hồi ức.
Tiêu tư nghiệp:……
Ngoài một bát canh lê, thì cái gì ông ấy cũng không có.
Ô ô!
Cũng may trù nương tiến vào, giảm bớt sự khoe mẽ, đua đòi của hai cái người ấu trĩ này.
*Ấu trĩ: thiếu chín chắn, tính trẻ con.
Trù nương đi vào không bao lâu, thì Tiêu Niệm Chức cũng bưng cá kho vào. Bởi vì cá có chút lớn, cho nên cô chỉ bưng mỗi khay cá kho vào.
Nhìn thấy người, Vu cô cô vội vẫy tay gọi: “Tưởng Tưởng mau qua đây.”
Vu cô cô gọi, Tiêu Niệm Chức đem cá đặt xuống xong, đưa khay cho trù nương rồi ngoan ngoãn đi qua.
Vu cô cô kéo người ngồi xuống: “Có phải là đã mệt lắm rồi không? Để ta nhìn xem.”
Vừa nói chuyện, Vu cô cô vừa lau mồ hôi cho.
Tiêu tư nghiệp ngồi ở một bên nhìn mà mí mắt giật giật. Sao trước đây ông ấy lại không biết, Vu cô cô còn có lòng nhiệt tình như vậy?
Chẳng phải xưa nay đều là mặt lạnh sao?
Thử hỏi các học trò ở học viện xem, có mấy đứa không sợ khuôn mặt lạnh của bà ấy?
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Tiêu Niệm Chức sao có thể để Vu cô cô giúp mình lau mặt, rất nhanh tự cầm lấy khăn, quay sang mỉm cười với Vu cô cô: “Cô cô, con không mệt. Tổng cộng cũng không có làm gì nhiều.”
Vu cô cô cũng biết, Tiêu Niệm Chức thích làm những việc này. Nhìn tay nghề nấu ăn của nàng là biết. Nếu mà không thích, ai rảnh mà đi nghiên cứu mấy kỹ thuật nấu ăn này?
Vì vậy, ngoài mặt bà không nói thêm gì, nhưng trong lòng lại nghĩ. Trong phòng còn có hai hộp cao thơm mà Thái hậu ban cho hồi đầu năm. Vu cô cô lúc đó còn nghĩ giữ lại để đem tặng tạo ân tình.
Hiện giờ cũng lười nghĩ tới ân tình hay không ân tình, để lại cho con bé dùng.
Thật đúng là một cô bé tốt!
Vu cô cô cảm thán trong lòng, không biểu hiện ra mặt, kéo tay Tiêu Niệm Chức, cười nói: “Mau mau mau, ăn cơm trước. Để cho đại bá của con mở rộng tầm mắt, ăn chút đồ ngon, cho hắn khỏi cảm thấy đồ ăn của thực đường đã đủ tốt. Có nhiều học trò phàn nàn, hắn đều không có nghe được.”