Chuyện ở học viện gần như đã được giải quyết, việc còn lại thì các phu tử khác đều có thể giúp đỡ xử lý.
Tiêu tư nghiệp nghĩ thấy mình vẫn có đủ thời gian, liền gật đầu: “Vậy ta đành mặt dày ở lại.”
Tiêu Niệm Chức vừa nghe thấy lời này, đứng ở phía sau lưng Vu cô cô, lặng lẽ nhẹ nhàng chọc chọc vào lưng bà ấy. Này là đang muốn ám chỉ rõ ràng, hay là để cô xuống bếp?
Vu cô cô nháy mắt đã hiểu ý của cô bé, vừa lúc bà cũng muốn để Tiêu Niệm Chức đi ra ngoài, để bà nói chuyện riêng với Tiêu tư nghiệp. Nên đã mỉm cười nói: “Mấy ngày nay ngài vẫn luôn bận rộn, nghĩ chắc cũng không có cơ hội nếm thử tay nghề của Tưởng Tưởng. Trưa hôm nay liền để cho Tưởng Tưởng xuống bếp đi.”
Nghe thấy muốn cho Tiêu Niệm Chức xuống bếp, Tiêu tư nghiệp vội xua tay: “Không cần, không cần, ta uống canh lê hôm qua thấy hương vị rất ngon.”
Tiêu tư nghiệp lúc trước cũng đã từng uống canh lê, mặc kệ là do thực đường hay là do trù nương nhà mình làm, hương vị đều không thể nào so được với món do Tiêu Niệm Chức nấu.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Một chén lớn tràn đầy kia, Tiêu tư nghiệp không giữ lại qua đêm, mà một hơi uống sạch.
Không biết có phải là do tác dụng của canh lê hay không, hôm nay ông đã không còn ho khan nữa, cổ họng cũng dễ chịu hơn.
Thấy Tiêu tư nghiệp từ chối, Vu cô cô bất đắc dĩ lắc đầu: “Cứ để tiểu cô nương đi đi.”
Nghe Vu cô cô nói như vậy, Tiêu tư nghiệp nghĩ lại, sự tình ngày hôm qua nguy hiểm, ông cũng lo tiểu cô nương suy nghĩ nhiều rồi hoảng sợ. Thế thì cứ để cho con bé làm việc, bận rộn sẽ không nghĩ tới mấy chuyện không tốt đó.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Tiêu tư nghiệp gật đầu, quay ra dặn dò Tiêu Niệm Chức: “Để trù nương phụ giúp nhiều hơn, đừng để cắt vào tay……”
Sau đó còn không yên tâm mà dặn dò khá nhiều. Vu cô cô ở một bên nghe, bất đắc dĩ mà khẽ lắc đầu, nhưng khóe môi lại hơi mỉm cười.
Tiêu Niệm Chức nhanh chóng đi theo Hồ quản sự tới phòng bếp, Vu cô cô và Tiêu tư nghiệp ở lại, ngoài cửa còn có hai tỳ nữ đứng canh.
Nhìn theo bóng lưng Tiêu Niệm Chức đang đi xa, Vu cô cô liếc mắt nhìn Tiêu tư nghiệp một cái: “Tưởng Tưởng so với ngài nghĩ còn mạnh mẽ hơn nhiều. Giờ đã thấy được, yên tâm rồi chứ?”
Tiêu tư nghiệp vốn dĩ bận xong việc liền tới đây, cũng bởi vì sợ Tiêu Niệm Chức chỉ là một tiểu cô nương, vừa mới đến lại gặp phải chuyện đáng sợ như vậy.
Hiện giờ nhìn thấy dáng vẻ của Tiêu Niệm Chức, cũng đã yên tâm hơn nửa. Lại bị Vu cô cô trêu chọc, ông cũng không thấy tức giận, chỉ bất đắc dĩ cười cười: “Là một đứa trẻ đáng thương, nếu như ta không quan tâm nhiều một chút, nàng phải làm sao bây giờ?”
Sau khi nghe lời này, Vu cô cô trở nên tò mò: “Tưởng Tưởng không còn người thân nào khác sao?”
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Đối với vấn đề này, Tiêu tư nghiệp do dự một chút, sau đó lắc đầu: “Cũng không phải là không có ai, nhà mẹ đẻ của thẩm thẩm ta cũng có người, chẳng qua là có chút hơi khó ở chung. Cũng là vì nguyên nhân này, phụ thân của con bé mới viết thư cho ta để nhờ gửi gắm cô nhi. Khi phụ thân con bé còn sống, còn không xử lý được mấy người bên nhà mẹ đẻ của thẩm thẩm, huống chi Tưởng Tưởng chỉ là một tiểu cô nương? Tuy rằng người trong tộc đều thân thiện, nhưng mà có một số việc không dễ ra mặt, để nàng rời xa những người đó cũng tốt.”
Người nhà của thẩm thẩm Tiêu tư nghiệp?
Đó chính là nhà mẹ đẻ của tổ mẫu Tiêu Niệm Chức? (nhà mẹ đẻ của bà nội)
Vu cô cô vừa nghe liền hiểu, Tiêu tư nghiệp đây là nói nhẹ sự việc, nói là hơi khó ở chung, nhưng có khi lại toàn cực phẩm khó đối phó.
Cho nên, Tiêu phụ lo lắng cho Tiêu Niệm Chức chỉ là một tiểu cô nương, không có người nhà để dựa vào sẽ không ứng phó nổi, cách đơn giản nhất là cách xa mấy người này. Tuy rằng phải rời xa quê hương, nhưng mà so với mấy người kia thì Tiêu tư nghiệp vẫn đáng tin cậy hơn.
Và không có những kẻ cực phẩm đó ở bên, ngày tháng cũng sẽ yên tĩnh hơn.
Nghĩ nghĩ, Vu cô cô gật đầu: “Sau này ta sẽ quan tâm con bé nhiều hơn. Năm đó nhận ân tình của ngài, hiện giờ cuối cùng cũng có cơ hội báo đáp một chút.”
Nhắc tới chuyện năm đó, Tiêu tư nghiệp ngượng ngùng cười: “Lại nói tới, nhân sâm mà năm đó đưa cho cô cô vẫn là do phụ thân Tưởng Tưởng gửi cho ta.”
Vu cô cô nghe xong liền sửng sốt, sau khi hiểu rõ thì khẽ lắc đầu cảm thán: “Cho nên, có một số việc có lẽ là do vận mệnh sắp đặt sẵn. Duyên phận của ta và Tưởng Tưởng đã được chú định từ mấy năm trước rồi.”
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Tiêu Niệm Chức đương nhiên là không hề biết cuộc trò chuyện của hai người.
Cô đi theo Hồ quản sự đi tới phòng bếp, chuẩn bị cùng trù nương xem xét nguyên liệu nấu ăn.
Dù là thế nào đi nữa, Tiêu tư nghiệp có tính là khách, thì Tiêu Niệm Chức cũng không thể nào chỉ làm 2 món cho có.
Ba người ăn, ít nhất phải có bốn món một canh, tốt hơn là thêm chút đồ ngọt tráng miệng sau khi ăn.
Trù nương thấy Tiêu Niệm Chức đi tới, cười chào đón: “Cô nương, chúng ta ở chỗ này có cá chép, cá trắm cỏ, gà vừa mới giết thịt, xương sườn đã được chặt nhỏ…… vừa mới được mang tới lúc sáng nay.”
Hai người đơn giản xem qua một chút, Tiêu Niệm Chức trong lòng liền biết nên làm món gì.
Thịt heo được đưa tới không nhiều lắm, nhưng có một miếng thịt thăn.
Vừa nhìn thấy nó, Tiêu Niệm Chức liền nghĩ đến khẩu vị chua ngọt - thịt thăn chua ngọt.
Hương vị này, Vu cô cô chắc chắn thích.
Tiêu tư nghiệp vừa mới bị cảm lạnh, cổ họng không quá thoải mái, vậy lại nấu một món rau xanh.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Nhân tiện ở thôn trang bên này có rau xanh tươi mới. Còn về dầu hàu, cô còn cần phải giải thích về món ăn kia là sao lại như thế. Tạm thời cứ xào không đã, về sau có cơ hội lại nói về chuyện dầu hàu.
>>>Hôm qua làm món Đậu hũ hầm cải trắng, nu9 có lỡ sử dụng dầu hàu. Sợ nếu dùng quá thường xuyên, bị hỏi thì sẽ khó mà giải thích<<<
Cá chép tươi, đem đi kho tàu, thịt thơm vị nồng đậm.
Thịt gà tươi, xào dầu hành cũng ngon.
Cuối cùng lại đến món canh, thêm tráng miệng đồ ngọt , hoàn thiện.
Suy tính xong, Tiêu Niệm Chức bắt tay vào làm.
Có trù nương ở bên cạnh hỗ trợ, cũng đỡ được một nửa công đoạn sơ chế nguyên liệu.
Đầu tiên, cô hướng dẫn trù nương cách cắt thịt thăn: “Cắt thành dải dài bằng ngón tay là được.”
Trong lúc nói, Tiêu Niệm Chức đã cầm dao phay đi chặt gà.
Gà xào dầu hành không cần chần qua, sẽ giữ được hương vị tươi ngon nhất của thịt gà.
*Chần/trụng : đem thực phẩm nhúng qua nước nóng, làm bề mặt thực phẩm hơi chín (co, săn lại) nhưng không làm chín hoàn toàn.
Tuy nhiên, nếu xử lý không tốt sẽ có mùi tanh nồng nặc.
Vì vậy, thịt gà chặt nhỏ xong, thêm muối rồi rửa đi rửa lại mấy lần để làm sạch hết máu và các chất bẩn. Tiếp đó cho gia vị vào ướp, như vậy sẽ dễ thấm gia vị và khử mùi tanh.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Nhìn thấy Tiêu Niệm Chức thành thạo dùng dao chặt, trù nương thấy da đầu căng cứng, rất nhanh thu hồi ánh mắt, làm tiếp việc của mình.
Trù nương không hề nghi ngờ gì về tay nghề nấu ăn của Tiêu Niệm Chức, bởi vì món đậu hũ hầm cải trắng ngày hôm qua đã đủ để chinh phục nàng.
Bất kể là kỹ năng dùng dao hay là mùi vị, Tiêu Niệm Chức đều làm rất tốt.
Không nói tới việc có công thức hay không, nếu để cho trù nương thử làm lại, nàng cảm thấy chính mình cũng không thể làm ra được mùi vị giống như vậy.
Vấn đề này, Tiêu Niệm Chức yên lặng đánh giá: Đúng là rất khó, bởi vì bọn họ không có đủ gia vị.
Gà đã chặt, cũng đã rửa sạch sẽ, Tiêu Niệm Chức lại đi xử lý cá.
Cá là cá còn tươi sống, chưa có giết hay là xử lý gì.
Giết cá sống không hề dễ làm, bởi vì trên thân cá có nhiều dịch nhầy, nếu làm không tốt sẽ dễ dàng đập trượt.
Tiêu Niệm Chức tìm một miếng vải cũ, dùng để giữ đầu cá cho cố định, tiếp theo cầm dao dùng sống lưng dao mà gõ vài lần. Cá đang ngất xỉu hay là đã tắt thở, cũng không biết được.
Sau đó, cô nhanh chóng cạo vảy, loại bỏ vây cá, xử lý nội tạng.
Lớp màng bên bên trong bụng cá cũng cần phải được loại bỏ sạch sẽ, nếu không sẽ ảnh hưởng tới mùi vị của thịt cá.
Tiêu Niệm Chức làm rất sạch sẽ, động tác lưu loát trong suốt quá trình.
Trù nương thỉnh thoảng quay đầu, nhìn thấy động tác của cô, không khỏi thầm ngưỡng mộ.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Nói thật thì, trù nương không có tự giết cá, hằng ngày nếu cần phải giết cá đều phải nhờ nô bộc của thôn trang, hoặc là quản sự tới giúp.
Bây giờ nhìn thấy động tác của Tiêu Niệm Chức, trù nương có bội phục, cũng có hâm mộ.