Hoắc Minh Viễn cẩn thận dùng nhíp dò xét vết thương, rồi nhíu mày lắc đầu.
"Nhưng chắc chắn là Giáo sư đang ở đây… Hắn ta cố ý gọi cuộc điện thoại đó chỉ để che đậy sự việc này. Hơn nữa, việc hắn ta ầm ĩ yêu cầu tìm cho bằng được cảnh sát chìm có lẽ là cũng để giấu giếm điều gì đó."
Thời Quang đang cúi đầu, cô liên tục vốc nước lạnh lên mặt, làm cho đầu óc mình có thể tỉnh táo hơn một chút.
"Anh nói là Giáo sư không biết ở đây thực sự có cảnh sát?"
"Đó chỉ là linh cảm của anh mà thôi. Mặc dù anh đã sắp xếp giả chết cho em gái của Hàn Chiếu, nhưng có lẽ là Giáo sư đã nhận ra. Việc giết Hàn Chiếu có thể đã nằm trong kế hoạch lần này của hắn ta, nhưng nếu vừa rồi Hàn Chiếu không hành động ngu ngốc... Thôi, đều là do lỗi của anh." Sắc mặt của Hoắc Minh Viễn bỗng nhiên trầm xuống, tay anh vững vàng gắp một viên đạn ra khỏi vết thương, rồi sau đó anh mới có thể tạm thời thở phào nhẹ nhõm, hai hàng lông mày ướt đẫm mồ hôi cũng đã giãn ra, anh vừa nhanh chóng cầm máu vừa nói tiếp: "Vì vậy, cho dù chúng ta có giao ai ra thì sự việc ngày hôm nay vẫn chưa kết thúc đâu, vậy nên chúng ta đừng hy sinh vô ích nữa."
"Tôi không có ý định hy sinh vô nghĩa..."
"Cho dù là hy sinh gì cũng không được." Hoắc Minh Viễn cương quyết ngắt lời cô, thái độ vô cùng cứng rắn hoàn toàn không cho phép cô phản bác, sau đó anh nhanh chóng dùng bông khử trùng bịt vết thương lại: "Anh là cảnh sát nhân dân, còn em là người dân. Hy sinh là chuyện của anh, việc duy nhất mà em nên làm là tin tưởng anh. Mạng em vẫn còn giá trị đối với anh. Kể từ bây giờ, anh yêu cầu em phải tập trung bảo vệ tính mạng của mình, cần nhún nhường thì phải nhún nhường, đừng quan tâm đến bất cứ điều gì khác. Em cố gắng chịu đựng đến sáng mai thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT