Dòng nước róc rách trong bể tựa như tiếng cười nhạo cô từ vũ trụ xa xăm.
Cảm giác tuyệt vọng đè nặng trong lòng khiến mọi thứ trước mắt Thời Quang dần trở nên mờ ảo, cho đến khi có một bàn tay đột nhiên nâng cằm cô lên thì cô mới nhận ra hai hàng nước mắt nóng hổi đang lăn dài trên má mình.
“Sao lại khóc thế?”
“Tôi không có khóc.”
Thời Quang liền vội vàng quay mặt đi, sau đó cô hốt hoảng đưa tay quệt qua mặt, nhưng càng lau thì nước mắt lại càng tuôn rơi không ngừng, như thể muốn chứng minh rằng cô đang nói dối vậy.
Sau khi cố lau thêm vài lần nữa, Thời Quang đành phải từ bỏ, và để mặc nước mắt rơi tự nhiên.
Hoắc Minh Viễn liền vươn tay kéo cô vào lòng, anh dùng mu bàn tay còn tương đối sạch sẽ khẽ lau khuôn mặt đẫm nước của cô, và thì thầm an ủi: “Không sao đâu, chỉ là vết thương ngoài da mà thôi, chảy chút máu này không chết được đâu, cô đừng sợ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT