Thời Quang gật đầu coi như đồng ý, dưới ánh mắt quan sát của Đồng Sóc và Tần Huy, cô theo Vương Lượng đi đến chân cầu thang, rồi cùng anh ta bước lên đến bậc thang cuối cùng dẫn đến tầng một, đến lúc này Vương Lượng mới dừng lại.
"Tĩnh Tĩnh..."
Thời Quang cũng không phản đối cách gọi đó nữa, nhưng Vương Lượng lại như không biết phải mở lời từ đâu, đôi môi anh ta mím chặt, anh ta cứ lưỡng lự mãi mà chẳng thể thốt ra được câu nào, cuối cùng, Thời Quang đành giúp anh ta nói ra điều cần nói.
"Bọn họ nói 'đầu bếp', chính là nhắc đến những người sản xuất ma túy, có đúng không?"
Lúc này Vương Lượng đã không còn dáng vẻ kiêu ngạo như trước, ánh mắt anh ta nhìn Thời Quang chứa đầy cẩn trọng, sau đó anh ta nhẹ nhàng gật đầu.
"Được bao lâu rồi?"
"Từ khi anh vừa tốt nghiệp tiến sĩ..." Thấy Thời Quang vừa hơi cau mày thì Vương Lượng đã vội vàng nói: "Tĩnh Tĩnh, anh cũng chỉ là bất đắc dĩ thôi. Năm đó cha mẹ anh đều mắc ung thư, mà anh thì vừa mới ra trường, em cũng biết hoàn cảnh của nhà anh rồi mà..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play