“Thề sao?” Hoắc Minh Viễn nhất thời cảm thấy ngỡ ngàng, anh thậm chí còn không chú ý đến chiếc bật lửa trong tay cô, chỉ trân trân nhìn người đối diện với vẻ điềm tĩnh và tràn đầy nghiêm túc: "Tôi đã thề với cô vào lúc này vậy?"
"Không phải với tôi. Tôi biết khi cảnh sát các anh vừa vào ngành đều phải đọc một lời thề trước quốc kỳ, và suốt đời tuyệt đối không bao giờ được quên lời thề đó. Nếu anh xác thực là cảnh sát thì chắc chắn có thể đọc lại lời thề đó."
Những người tạm thời giả mạo cảnh sát có thể nghĩ ra một câu chuyện hoàn hảo trong đầu, nhưng cho dù có thông minh đến đâu thì bọn họ cũng không thể tạo ra những chi tiết chính xác như thế này ngay tại chỗ.
"Cô thật giỏi đấy... sao cô không nói sớm?"
Hoắc Minh Viễn lập tức đứng thẳng người một cách chuẩn mực, tay phải anh nắm chặt lại và giơ lên cạnh tai, sau đó liền chậm rãi lên tiếng: “Tôi tình nguyện trở thành một cảnh sát nhân dân của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa....” và đọc trôi chảy đến câu “Tôi nguyện cống hiến cho sự nghiệp cao quý của ngành công an nhân dân, cố gắng phấn đấu để thực hiện lời thề của mình.” Trước khi Thời Quang kịp phản ứng lại thì anh đã nhanh chóng tiếp lời: “Đây là lời thề của tôi khi vào ngành vào năm 2017. Tháng Sáu năm đó, quốc gia đã sửa đổi một lần, và hiện nay lời thề đã có bản mới rồi. Tôi cũng có thể đọc lại bản mới, cô có muốn nghe không?”
"Không cần." Nhưng cho dù anh có thể trả lời nhanh nhạy đến đâu thì vẫn không thể giải thích được nghi vấn lớn nhất: "Nếu anh có thể nói thêm một điều nữa thì tôi sẽ hoàn toàn tin anh."
"Thế cô nói mau đi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT