Hoắc Minh Viễn đột ngột dừng bước, rồi quay lại đối diện với Thời Quang.
“Ý cô là gì?”
“Chiếc xe gặp sự cố là xe mới mà anh vừa đổi nửa tháng trước, tại sao phanh lại đột ngột hỏng? Lại còn đúng vào ngày mưa trên cầu.” Thời Quang nhìn chằm chằm vào Hoắc Minh Viễn đang sững sờ, rồi nhẹ nhàng hỏi tiếp: "Tôi đã đọc bài phỏng vấn của anh trên tạp chí cũ mà tôi dùng làm giấy nháp. Anh đã nói rằng mình không biết bơi, có phải không?"
Hoắc Minh Viễn cau mày, và nhanh chóng bước tới trước mặt cô, anh ngồi nghiêng trên bàn, và tiện tay vứt chiếc khăn tay đã ướt sũng đi, hai tay anh đút vào túi quần, còn hai mắt thì nheo lại lạnh lùng nhìn cô. Tư thế này trông có chút khiêu khích, dù cho ánh mắt của anh có sắc bén đến đâu, nhưng từ chỗ khác nhìn sang góc tường này thì cũng không cảm nhận được chút không khí căng thẳng nào.
Mọi áp lực đều tập trung hết vào Thời Quang.
“Đừng lòng vòng nữa, muốn bao nhiêu tiền bồi thường thì cứ nói thẳng.”
Thời Quang không đưa ra con số, mà đọc rõ ràng biển số của một chiếc xe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT