Tần Huy đưa cô đến một quán cà phê cách tòa nhà trụ sở công ty khoảng mười phút lái xe, rồi anh ta sắp xếp cho cô ngồi ở một góc gần tường. Anh ta để lại cho cô một thẻ nạp tiền của quán, sau đó là lịch sự chào tạm biệt rồi vội vã rời đi.
Thời Quang cầm tấm thẻ gọi một ly sữa và mượn một chiếc máy tính bảng dành cho các thành viên có thẻ của quán.
Cô là người thành thạo xử lý dữ liệu, nhưng lại không rành về các thiết bị thông minh chuyên dùng để xử lý dữ liệu. Chiếc máy tính bảng cỡ bằng một quyển sách nằm trên tay cô, cô loay hoay lúng túng nhấn mãi mới vào được giao diện tìm kiếm.
Cô nhập từ “Đại học Diêm Thành” và nhập “Vương Lượng”, rồi nhập “Đồng Sóc”, và nhấn tìm kiếm.
Không đợi Thời Quang phải tốn công tìm kiếm từng bài báo học thuật nghiêm túc với những tiêu đề cứng nhắc, ngay lập tức trên hàng ảnh đầu tiên của màn hình liền xuất hiện một bức ảnh cưới rõ nét.
Tư thế thân mật và hạnh phúc của người đàn ông và người phụ nữ trong ảnh khiến tim của Thời Quang chợt đập mạnh, trong đầu cô đột nhiên lại vang lên câu nói chắc nịch của Vương Lượng khi anh ta nắm lấy vai cô trong căn phòng khách sạn ở Tây Yên Sơn.
Người mà tôi yêu từ trước đến nay chỉ có em.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT