Thời Quang bỗng sững người trong chốc lát, sau đó liền nhanh chóng hiểu ra tất cả. Trong khoảnh khắc ấy, cô không thể không nhớ lại hình ảnh anh đã kéo cô vào lòng, hai người lăn từ trên ghế sofa xuống dưới trong ánh đèn mờ mờ của phòng làm việc này. Gương mặt cô đột nhiên trở nên đỏ bừng, sống lưng cũng bất giác thẳng đứng lên.
Hoắc Minh Viễn nhìn thấy biểu cảm đó thì ánh mắt của anh càng trở nên mờ ám. Anh cúi người, tiến sát đến tai cô và khẽ cười hỏi: “Có muốn tham quan một chút không? Giường của tôi đặc biệt thoải mái đấy.”
“Không cần đâu.” Thời Quang nhanh chóng bước sang một bước để giữ khoảng cách với anh: “Tôi muốn dùng nhà vệ sinh.”
Khóe môi của Hoắc Minh Viễn khẽ nhếch lên, sau đó anh vui vẻ giơ tay chỉ hướng cho cô: “Ở bên kia.”
Mọi thứ trong nhà vệ sinh đều giống hệt như trong ký ức của cô.
Giá treo khăn, phòng tắm, bồn rửa tay, bàn chải đánh răng điện trên bàn, hộp cứu thương dưới tủ, nền gạch men trắng, và cả chai nước khử trùng cô từng tìm thấy trong tủ thấp khi lau sạch vết máu trên gạch men… Tất cả đều giống hệt như trước, chỉ còn lại một điều cuối cùng cần kiểm tra.
Thời Quang cẩn thận bước đến trước bồn cầu, cô hít một hơi sâu để cố gắng bình tĩnh lại nhịp tim đang đập nhanh và cơn đau nhói ở thái dương. Hai tay cô bỗng siết chặt rồi từ từ thả lỏng, sau đó cô nín thở và cẩn thận nhấc nắp bồn cầu lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT