Từ Nguyệt lẩm bẩm ở trong miệng: “Áo lông, chăn lông, bít tất len dê Cashmere, găng tay len...”
Dường như liệt kê như vậy có thể làm bản thân ấm lên vậy.
Nhưng hiện thực lại tàn khốc, những món đồ mà cô bé nhắc đến hoàn toàn không hề tồn tại ở đây.
Có lẽ chúng cũng sẽ có tồn tại, nhưng chúng đều nằm trong nhà của những kẻ quyền quý mà chẳng hề có liên quan gì đến một cô bé đến từ khu ổ chuột cả.
Vương thị và Từ Đại Lang lần lượt bước vào phòng. Vương thị cầm cây cung tên vừa mới mua ở trong tay, dường như nàng muốn đi ra ngoài.
“Nàng muốn đi làm gì?” Từ Đại nghi ngờ hỏi.
Vương thị vừa thu xếp đồ đạc vừa nói: “Thiếp muốn ra khỏi thành một chuyến. Nhân lúc tuyết vẫn còn chưa rơi quá nặng hạt, thiếp sẽ lên núi săn bắn thêm để đổi thêm mấy chiếc áo lông thú cho hài tử.”
Nói đến đây, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Từ Đại còn chưa bắt đầu thu dọn đồ đạc, nói tiếp: “Không phải là chàng và Vương Đại Hữu còn phải xây tiếp giường sưởi cho mấy hộ nữa hay sao? Đi sớm về sớm. Hôm nay, thiếp chưa chắc có thể trở về nhà, chàng về sớm một chút để chăm nom hài tử.”
“Cái gì?” Từ Đại nhíu chặt đôi lông mày, ông ấy nói: “Ngày tuyết rơi nặng hạt như vậy, nàng ra ngoài cũng coi như xong đi. Vậy mà đến khi đêm xuống mà nàng cũng không quay trở về nhà nữa, nàng không sợ chết cóng ở trên núi hay sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT