Ngửi thấy mùi thơm của dầu từ chiếc bánh rán ở trong nồi truyền đến, trong đầu của Từ Nguyệt xuất hiện hình ảnh chiếc bánh rán nhân thịt heo.
Tuy nhiên, bánh ở trong nồi cũng chỉ thuần túy là bánh nếp rán mà thôi, cả nhà đã vài ngày chưa được ăn thịt rồi.
Đầu tiên, thời tiết lạnh giá nên không tiện đi ra ngoài. Thứ hai, những người bán thịt ở trong Huyện Thành chào bán giá thịt rất đắt đỏ, năm mươi tiền cho một cân thịt heo.
Hơn nữa, lượng vàng Đại Khánh cũng không giống với lượng vàng ở thời hiện đại, một cân vàng là mười sáu lượng. Từ Nguyệt đã kiểm tra qua rồi, một cân vàng Đại Khánh trên thực tế chỉ có trọng lượng là hai trăm năm mươi gam vàng ở hiện đại mà thôi.
Tính như vậy, nửa cân thịt heo có giá là năm mươi tiền, cơ bản là bọn họ không nỡ ngày nào cũng ăn thịt heo.
Cháo kê kết hợp với bánh rán cũng được xem là món điểm tâm tốt hơn rất nhiều so với trước đây rồi.
Chỉ là bột mì ở đây được xay thật sự rất thô ráp, bột mì bình thường chỉ được xay có một lần, bột có mịn hơn thì cũng chỉ được xay thêm hai, ba lần mà thôi. So với bột mì mịn của hiện đại, Từ Nguyệt vẫn cảm thấy hương vị không tốt lắm.
Từ Nhị Nương và Từ Đại Lang đã nhắc tới sủi cảo từ rất lâu rồi, nhưng do trở ngại từ bột mì thô ráp, đến nay Từ Nguyệt cũng không thể có được loại bột mì tốt để thỏa mãn kỳ vọng của ca ca và tỷ tỷ.
Huynh muội ba người nằm trên chiếc giường sưởi ở phòng chính. Bọn họ vừa sưởi ấm vừa ăn điểm tâm, giường sưởi càng lúc càng ấm hơn đến nỗi bọn họ cơ bản không muốn bước xuống giường.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT