Nghe thấy những lời này, ánh mắt của Từ Đại tràn đầy vẻ không dám tin, ông ấy nói: “Vương thị, nàng, nàng,... Vì sao nàng đột nhiên lại đối xử tốt với ta như vậy!”
Trông thấy biểu cảm khiếp sợ này của Từ Đại, Vương thị đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, nàng không nhịn được mà giương khóe miệng lên nở một nụ cười.
Nàng cũng không nói năng gì, nàng chỉ dùng hai con mắt đen láy nhìn qua ông ấy. Nàng cười đến mức đôi chân mày cong cong theo như thể ẩn chứa sự dịu dàng vô hạn.
Ánh đèn lờ mờ làm dịu đi vẻ hung dữ trên người nàng lăng lệ. Mặc chiếc váy bằng vải lanh, tay cầm kim khâu, trông nàng thật sự giống như là một một tiểu thê tử đang quan tâm trượng phu của mình vậy.
Thật ra, cái người tên Vương thị cũng không khó nhìn cho lắm, Từ Đại thầm nghĩ.
Ông ấy há hốc mồm, muốn nói chút gì đó nhưng lại im bặt dừng lại mà không hề phát ra bất kỳ thanh âm nào cả. Vành tai của ông ấy ửng đỏ, ông ấy cúi đầu ngắm nhìn chiếc vòng tay ngọc thạch ở trong tay, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Vương thị một chút. Trong lòng ông ấy đang có một dòng nước ấm chảy xuôi như nhiệt độ ấm áp của ánh nến vậy.
Từ Nguyệt nhìn vào đôi mắt đầy tỉnh táo của mẫu thân một chút, cô bé lẳng lặng đau lòng cho tâm trạng sớm nắng chiều mưa của phụ thân trong ba giây đồng hồ.
Rõ ràng là mẫu thân chỉ đang phân bổ hợp lý và tái sử dụng tài nguyên mà thôi.
Giữa tháng mười, nhiệt độ chợt giảm xuống như thể trực tiếp chuyển đổi từ cái rét lạnh còn có thể chịu đựng được sang cái buốt lạnh âm độ chỉ trong vòng một đêm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play