Thư Mộng nghe thế thì lắc đầu: “Cũng không biết kẻ đứng sau lưng là ai, ngay đòn phủ đầu đã dám xông vào tận hang hổ, một kế hoạch táo bạo như thế, lá gan chủ mưu chắc chắn không nhỏ, chỉ tiếc rằng nơi đây chẳng phải hang hổ, mà là đàn sói, một đàn sói tinh ranh và hung hãn.”
Cổ Ly bật cười: “Đừng quên là ai dẫn người vào đấy, đành rằng trước sau gì rồi cũng bị “chén”, nhưng mà chính nàng quẳng người ta vào.”
Thư Mộng mỉm cười nhón một miếng trái cây Tiểu Nhu mới sắp ra, ăn rồi nói: “Là tự cô ta muốn vào đấy chứ, ta chẳng qua chỉ thuận theo ý cô ta mà thôi.”
Cổ Ly cười ngất, đứng lên đi đến bên cạnh Thư Mộng, ấn xuống vai nàng: “Làm người, không thể quá thông minh.”
Thư Mộng ừ một tiếng gật gù: “Đồng ý.” Nói xong hai người cùng cười vang.
Thế gian này chẳng có chuyện gì là trùng hợp tuyệt đối, may ra trong một vạn chuyện thì được một chuyện, bằng không ắt sự trùng hợp đấy là do sắp đặt. Thời điểm xuất hiện của Tiểu Nhu quá khéo, cũng quá lộ liễu, khiến Cổ Ly và Thư Mộng có không muốn đề phòng cũng chẳng nổi, ngay từ đầu đã nhìn thấu chân tướng, về sau chẳng qua chỉ xem đối phương diễn được đến đâu mà thôi.
Một cái bẫy dù khéo đến mấy cũng cần phải có sự phối hợp của kẻ bị bẫy mới mong thành công được, với đối tượng là hồ ly ngàn năm, e thứ thủ đoạn nửa mùa đấy tám trăm năm trước hắn còn chẳng thèm dùng, thật chướng mắt! Hai, ba đêm, kiên nhẫn của hắn đã cạn kiệt rồi, mặc kệ đối phương còn gài ghém gì phía trước, hắn cũng không đợi nữa, Cổ Ly hắn đây là loại người nào mà có thể lung lay trước những thứ như “nhu thuận”? Hắn dễ động tâm như thế sao? Rõ nực cười, nhẫn thế là quá đủ, nếu đối phương còn không ra tay, thì dù người có ở trong tối đi chăng nữa, hắn cũng ép phải động thủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play