“Đại ca, cái kiểu giám hộ này ở đâu ra vậy, thu liễm một chút đi, không có lại rung cây dọa khỉ.” Tinh thần hộ vệ của đại ca và cháu hắn thật đáng sợ, cứ thế ngồi hiên ngang trước mặt hắn, ngạo nghễ chờ địch tới. Cổ Ly nhức hết cả đầu, lo lắng cho hắn thì cũng tốt thôi, nhưng lo lắng quá lại thành ra rầy rà, đến hoàng đế cũng chẳng được hưởng thụ đãi ngộ thế này.
Nhóm Cổ Chấn liếc nhau, thấy Cổ Ly bất đắc dĩ ra mặt thì gật nhẹ đầu. Cổ Ly thở phào nhẹ nhõm, hắn cũng không nói cho mọi người biết phần còn lại của mẩu tin không phải vì hắn không muốn mà vì Nguyệt đường nhiều năm nay chưa từng nếm mùi thất bại, kiêu ngạo tất sẽ dẫn đến sơ suất, để rồi chỉ cần một tích tắc thôi cũng có thể đánh mất tất cả. Điều này hắn đã ngộ ra trong lần lưu lạc ở Ảnh Thúc, nhưng hết chuyện này đến chuyện khác nối đuôi nhau kéo đến khiến hắn chưa có thời gian chỉnh đốn. Nhân dịp này có cơ hội, nhất định phải khiến cho Nguyệt đường tự nhận ra những thiếu sót cần sửa chữa, chỉ có tự nhận ra sai lầm và không ngừng nỗ lực phấn đấu mới có thể hỗ trợ cho Cổ gia.
Trời đêm càng lúc càng tối đen như mực, lúc này ở phía Đông Bắc của Cổ gia nơi ít người để ý có một nhóm người mặc áo đen nhẹ nhàng lẻn vào, Nguyệt đường lập tức phát tín hiệu, không khí bỗng trở nên khẩn trương, ai nấy đều đợi con mồi tiến vào.
Một làn gió nhẹ nhàng thổi tới khiến đám lá cây khẽ xao động, đám hắc y nhân rất nhanh đã lẻn tới Phong cư, Điệp Y đứng trên cao lạnh mặt nhìn chúng, xem ra tin tức truyền đi không chỉ đơn giản như vậy, những người đang đến rất rành rẽ bố cục nhà ở của Cổ gia, không hề đi đường vòng mà thẳng tiến vào Phong cư, có lẽ còn tin tức nào đó rò rỉ mà Nguyệt đường không phát hiện. Nghĩ đến đây, Điệp Y không khỏi sầm nét mặt.
Thích khách dễ dàng tiến vào Phong cư, Cổ Hạo Danh được phân công để ý theo dõi Tiểu Nhu thấy cô ta vẫn đang ngủ hết sức yên tĩnh, hoàn toàn không có biểu hiện khác thường nào, không khỏi khẽ nhíu mày.
Mười mấy tên hắc y nhân chia nhau chiếm hết những yếu điểm trong bố cục của Phong cư nhằm thuận lợi để rút lui, cung cách hành động xem ra rất lành nghề. Nhóm Cổ Hạo Dương ẩn thân gần đó không khỏi nhíu mày, cũng không khó hiểu, dám xuống tay với Cổ Ly, nhất định không thể là thế lực nhỏ.
Hắc y nhân dẫn đầu tỏ ra thạo đường, khẽ đẩy cửa phòng Cổ Ly, thấy Cổ Ly vẫn ngủ say, y cẩn thận quan sát bốn phía hồi lâu. Bất ngờ, y vung tay ra hiệu. Tức thì, các hắc y nhân đi theo nhất tề rút từ trong người ra một vật, ném vụt vào. Từ hiệu lệnh đến hành động chỉ diễn ra trong nháy mắt, hoàn toàn không để nhóm Cổ Hạo Dương và Nguyệt đường có thời gian ngăn cản!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT