Thằng bé ngã co quắp trên mặt đất, lăn lộn dưới trận mưa roi vụt xuống tới tấp, máu tóe ra từ những vết thương và ộc ra từ miệng nó, cả người nó thương tích chằng chịt. Đứa bé khóc toáng lên vì đau, ra sức kêu cứu, hai tay nắm chặt vật gì đó, kiên quyết bảo vệ.
Thư Mộng thấy thế, không khỏi khẽ nhíu mày liếc sang Cổ Ly, Cổ Ly nhún nhún vai hạ giọng: “Ta không có lòng thương người như thể thương thân đâu.”
“Chết này, chết này.” Ngọn roi da ác nghiệt liên tục hành hạ thằng bé, lúc đầu nó còn giãy dụa dữ dội nhưng sau rồi cũng lịm đi, đoạn đường nó cố bò được lúc trước chảy dài vết máu.
Người kéo đến xem bàn tán xôn xao, nhìn cảnh ấy đều thấy bất bình, lớn tiếng quát mắng, người đàn bà kia kia hứ một tiếng, roi vẫn quất liên hồi, đanh đá vặc lại: “Giáo huấn nó thế nào là việc của ta, liên quan gì đến các người, đừng có đứng đấy mà giả làm người tốt, bà đây còn lâu mới sợ, nhé!”
“Thôi bỏ đi, nó trộm của ngươi bao nhiêu thì ta trả, khổ thân thằng bé.” Một người phụ nữ đứng tuổi không đành lòng lên tiếng.
“Trả ư, ngươi muốn bồi thường chứ gì? Thứ quân chó má này đã làm dơ chính là y sam tơ lụa Liễu trang trứ danh Phong châu của ta, có ba trăm lượng bạc chưa chắc đã mua được đâu, ngươi muốn bồi thường phải không, được, ngươi bồi thường cho ta đi!” Người đàn bà kia quắc mắt la sát, chồm chồm lên thách thức người phụ nữ nọ.
Lời này vừa nói ra, những người có ý giúp đỡ xung quanh đều lảng tránh, tuy đứa bé trai tội nghiệp chỉ còn thoi thóp thở, nhưng chẳng có ai dám đứng ra bồi thường cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT