Thư Mộng cười nhẹ nói: “Hách Liên tài cao học rộng, có y ứng phó, thì còn gì ngại mà không vênh vang.” Dứt lời thì thấy Quân Thần giãn lông mày cười khẽ, nhấc bút lên. Thư Mộng chậm rãi đi đến bên Quân Thần, Cổ Ly thấy vậy không khỏi cười thầm, nhìn về phía hai người.
Quân Thần vừa nhấc bút thì thấy Thư Mộng đi đến bên cạnh hắn, liền mỉm cười văn nhã: “Giá Huyên tiểu thư, xin được chỉ giáo.”
Thư Mộng cúi đầu nhìn, thấy trên tờ giấy trước mặt Quân Thần viết bốn hàng chữ, trông như hòa vào làm một, bèn nhẹ giọng đọc lên;”Tăng lữ đa tình tổn phạm hành, nhập sơn hựu khủng biệt khuynh thành. Thế gian an đắc song toàn pháp, bất phụ như lai bất phụ khanh.”(1)
Chỉ thấy hai mươi tám chữ lớn uốn lượn trên giấy như lưu thủy hành vân, hòa quyện thành một thể thống nhất, bút lực xuyên thấu trong tờ giấy, từng nét hoa, nét móc đều uyển chuyển đến hoàn hảo, tiêu sái vô ngần. Thư Mộng tức thì khen: “Hay cho câu “Bất phụ Như lai bất phụ khanh”, hành thư tuyệt lắm!”(2)
Thư Mộng còn chưa nói hết, mấy vị giám khảo của cấp bậc Đệ nhất đã bước đên, vừa nhìn đến bức pháp, họ đã không nhịn được mà trầm trồ tán thưởng.
“Tuyệt, thật tuyệt, từ trước tới nay chưa thấy bức hành thư nào xuất sắc như vậy, chữ đẹp lắm, đẹp lắm.”
“Viết tuyệt lắm, thần rất tốt, được đến sau phần thần vận như thế này, thật vô cùng hiếm có!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT