Câu nói mới tuôn ra được một nửa đã tắc cứng trong họng, không biết tự lúc nào Diệp đã lạnh lùng đứng trước mặt Trương Tiếu, kềm chặt cổ y bằng một tay, thản nhiên nói: “Chỉ riêng câu vừa rồi của mày cũng đáng chết một trăm lần rồi.” Diệp siết tay, mặt Trương Tiếu nháy mắt đỏ rịm lên, không thốt nổi một lời.
Cổ Ly lạnh nhạt nhìn Trương Tiếu đang bị Diệp không chế. Dám bất kính với hắn, to gan thật! Hừ nhẹ một tiếng, thay vì nổi giận thì hắn cười, nụ cười tuyệt đẹp nhưng rất lạnh lùng. Cổ Ly nói: “Còn muốn nói gì nữa thì nói nốt một lần cho đủ, ta cho ngươi cơ hội.”
Diệp nghe Cổ Ly nói xong, lạnh lùng liếc Trương Tiếu một cái, chậm rãi thả tay ra. Được tha, Trương Tiếu loạng choạng lui về phía sau hai bước, vuốt cổ thở hổn hển, trên mặt đầy vẻ khiếp đảm.
Đám người Nghiêm Lộ cũng bị một phen kinh hãi, nhưng tinh thần đám thư sinh lại bất ngờ trào dâng, Nghiêm Lộ ngẩng cao đầu chất vấn Cổ Ly: “Làm cái gì đây, dám ỷ thế hiếp người ư, đừng tưởng rằng ngươi nhiều người mà chúng ta sợ, không phục chính là không phục, đánh chết cũng không phục.”
Vừa dứt lời đã khiến cho đông đảo mọi người xung quanh, không biết từ khi nào đã tụ tập lại để xem sự xôn xao, hoan hô nhiệt liệt. Thấy thế, đám người Nghiêm Lộ không nhịn được càng ngẩng cao đầu hơn.
Tia lạnh lẽo hiện trên nét mặt Cổ Ly, trước nay hắn chưa bao giờ là người tốt, chuyện đúng sai còn phải xem tâm ý hắn thế nào, giờ đây đừng nói là mấy tên tú tài mạt hạng thấy sắc sinh lòng tham, cho dù Thiên Vương trên trời đến đây hắn cũng không chừa cho mặt mũi, dám gây sự với hắn, hắn sẽ cho chúng biết thế nào là lễ độ.
Cổ Ly hơi nheo mày chưa nói gì, đã nghe Quân Thần đột nhiên lên tiếng: “Vậy muốn thế nào mới chịu tâm phục khẩu phục?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT