“Xem hàng đi xem hàng đi, hương liệu thượng đẳng đây, quý khách xin đừng bỏ lỡ, qua thôn này là không có mặt hàng này đâu, mau đến đây xem đi.” Vừa vào chợ U Châu, đoàn người đã bị thu hút bởi tiếng rao oang oang, không khí náo nhiệt của khu chợ khiến ai cũng hào hứng hẳn lên.
Thư Mộng đến gần, liền thấy một hàng rong ven đường bày đầy những vật gì đó đen thùi lùi, rễ cây chẳng ra rễ cây, vỏ cây chẳng ra vỏ cây, nàng nhíu mày hỏi Cổ Ly: “Đây là hương liệu ư? Sao lại trông như thế này?”
Cổ Ly ghé lại kiểm tra mùi, thấy chẳng thơm lắm. Hắn bảo Thư Mộng: “Nàng tưởng cái gì ta cũng biết à? Ta cũng mới thấy lần đâu thôi. Đây mà là hương liệu ư?”
“Đây chính là một loại hương liệu, tên gọi là quế, chủ yếu dùng làm gia vị cho món ăn, không cùng loại với hương liệu chúng ta hay đeo trên người.” Giọng nói ôn hòa của Quân Thần cất lên.
Thư Mộng quay đầu nhìn Quân Thần hỏi: “Ngươi từng thấy rồi sao?”
Quân Thần đặt miếng quế trên tay xuống, mỉm cười nói: “Chưa từng, nhưng hình dạng và mùi hương này đích xác là nó.” Vừa nói vừa ngẩng đầu nhìn người bán hương liệu.
Chàng trai trẻ bán hương liệu cười nói: “Đúng vậy, quế này dùng để nấu cơm, bình thường vốn để cung cấp cho mấy tửu lầu, nhưng chuyến này mang nhiều quá, tửu lầu dùng không hết, nên mới bán bên ngoài, không ngờ quý lại là người biết hàng, thứ này không phải ai cũng nhận ra đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT